“Ào…ào” nước từ vòi hoa sen xối xả vào mặt Zami như tạt nước,những giọt nước khe khẽ lăn theo đường trên mặt cô rồi đi xuống cổ.Trước khi ra ngoài lúc nào cô cũng phải tắm cho sạch sẽ,có ngày ra ngoài nhiều còn tắm 3 đến 4 lần một ngày
Lau vệt nước còn đọng trên cơ thể,mặc cho mình chiếc áo crop top ba lỗ màu trắng,thân dưới là chiếc quần jeasn rách vải cá tính.Chải chuốt qua loa tóc tai,kẻ quanh mắt một viền đen nhẹ mà vô cùng sáng tạo.Đi đôi dép nữ Chosse màu đen vào chân làm tăng thêm chiều cao tôn lên vóc dáng hoàn hảo của cô.Soi gương xoay vài vòng để đảm bảo cách phối đồ của mình không có chút sai xót nào,cô nhẹ nhàng cất bước ra khỏi biệt thự
“Chị Zami mấy giờ chị về ạ”_Hồng Mận cười khì khì lon ton đến gần Zami nhìn cô gái trước mặt mình,Hồng Mận không khỏi tròn mắt lên khen nức nở:”Oa!!!chị đẹp thật đó”
Khẽ mỉm cười nhẹ,cô đưa bàn tay ra vuốt vuốt mái tóc Hồng Mận nhẹ nhàng nói:”Bây giờ mới biết chị đẹp sao???Em không cần đợi,cứ để cửa khi nào về chị sẽ về”
“Vậy chị đi vui vẻ nhé”_Hồng Mận mỉm cười trông đáng yêu vô cùng,cái dáng vẻ này cô bé vừa trẻ con mà cũng thật tội nghiệp
Chào Hồng Mận Zami đi thẳng ra khỏi biệt thự mà trong đầu vẫn miên man suy nghĩ về hoàn cảnh cơ cực của Hồng Mận.Phải nói là lại một lần nữa cô cảm thấy mình thật may mắn khi được nhận nuôi vào gia đình gia giáo như thế này.Thử nghĩ mà xem,nếu ông bà Trần không nhận nuôi cô thì có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-da-hua-la-anh-se-lam/1941366/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.