Đại hội thể dục thể thao toàn trường Lâm Anh Đào giành được giải nhất cự ly chạy 1.500 mét nữ. Ở cự ly 800 mét cô bị dẫn trước nửa giây, xếp vị trí thứ hai.
Niềm hưng phấn của chiến thắng luôn ngắn ngủi. Chẳng tày gang, Lâm Anh Đào đã cảm nhận được một nỗi mất mát mơ hồ trỗi dậy trong lòng.
Từ lúc còn nhỏ, mỗi lần xem phim điện ảnh hay đọc những tiểu thuyết tình cảm lãng mạn… có đôi khi Lâm Anh Đào không tránh khỏi mơ tưởng, nếu một ngày nào đó cô gặp phải thiên tai nhân họa: hỏa hoạn, sóng thần, cướp bóc… trong cái khoảnh khắc khảo nghiệm tình yêu đích thực đó, sẽ có một thiếu niên anh tuấn – nhân vật nam chính – nhìn thấy cô bất lực yếu đuối, từ trên trời giáng xuống cứu cô ra ngoài.
Nhưng trên thực tế, khả năng chạy trốn của Lâm Anh Đào có lẽ còn nhanh hơn hết thảy các nhân vật nam chính, hẳn là cô nên đến đội điền kinh để tìm bạn trai.
Bảo bối bóng rổ tập luyện được một tuần, giáo viên hướng dẫn đưa cả đội tới phòng hiệu trưởng, bảo là phải chụp chung với ban giám hiệu mấy tấm ảnh để dùng đăng lên bản tin của trường sau khi trận đấu kết thúc.
Phòng hiệu trưởng được chia làm hai khu vực riêng biệt. Nhóm Lâm Kỳ Nhạc ríu ran đi vào, đứng ở gian phòng bên ngoài chờ đợi.
“Ai ở trong đó thế nhỉ?” Có nữ sinh khẽ hỏi. Mọi người có thể nghe thấy loáng thoáng tiếng nói chuyện từ căn phòng bên trong truyền ra qua cánh cửa khép hờ.
“Tháng sau, trường
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-dao-ho-phach/1122532/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.