*tảng băng: chỉ người có tính cách lạnh lùng, ít thể hiện ra ngoài.
Cảnh quay này, dù Ôn Thời và Giang Trì Ấp thể hiện rất xuất sắc, nhưng diễn viên đóng vai Công tước lại không đạt được sự tập trung cao độ.
Thêm vào đó, để quay các cảnh cận từ nhiều góc độ khác nhau, cảnh quay này đã kéo dài hơn bốn tiếng đồng hồ.
Ôn Thời phải treo mình trên không trung suốt hai phần ba thời gian. Mặc dù sức nặng chủ yếu được dây đai quanh eo hỗ trợ, nhưng để tạo cảm giác bị kéo lên, cổ tay cô vẫn in hằn hai vết đỏ.
Dù đã chườm đá, nhưng vết thương vẫn chuyển thành màu xanh tím, nổi bật trên làn da trắng muốt, trông khá đáng sợ.
Tống Dĩnh rất lo lắng: " Hay là đi bệnh viện đi, tìm bác sĩ làm vật lý trị liệu, nếu không biết bao giờ mới tan hết mấy vết bầm này."
"Không đau đâu mẹ, chỉ là nhìn có vẻ ghê thôi." Ôn Thời kéo tay áo xuống, ngước mắt nhìn xung quanh chiếc xe rộng rãi, đổi chủ đề: "Mẹ, mẹ mua chiếc xe này khi nào vậy?"
"Không phải mẹ mua, là anh trai con." Tống Dĩnh cũng nhìn quanh một lượt theo ánh mắt của con gái: " Mẹ chỉ bảo anh con mua một chiếc xe bảo mẫu thôi, ai ngờ anh con lại mua hẳn một nhà xe di động gửi đến."
Bà cười, chạm nhẹ vào mũi Ôn Thời: " Anh trai con thật sự rất thương con."
"Con cũng thương anh trai mà, sau này nhất định sẽ ký hợp đồng với công ty của anh, kiếm thật nhiều tiền cho anh." Ôn Thời
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-de-biet-doc-tam-lam-sao-lai-phat-cuong-vi-toi/2737837/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.