🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

*tảng băng: chỉ người có tính cách lạnh lùng, ít thể hiện ra ngoài.

Cảnh quay này, dù Ôn Thời và Giang Trì Ấp thể hiện rất xuất sắc, nhưng diễn viên đóng vai Công tước lại không đạt được sự tập trung cao độ. 

Thêm vào đó, để quay các cảnh cận từ nhiều góc độ khác nhau, cảnh quay này đã kéo dài hơn bốn tiếng đồng hồ. 

Ôn Thời phải treo mình trên không trung suốt hai phần ba thời gian. Mặc dù sức nặng chủ yếu được dây đai quanh eo hỗ trợ, nhưng để tạo cảm giác bị kéo lên, cổ tay cô vẫn in hằn hai vết đỏ. 

Dù đã chườm đá, nhưng vết thương vẫn chuyển thành màu xanh tím, nổi bật trên làn da trắng muốt, trông khá đáng sợ.

Tống Dĩnh rất lo lắng: " Hay là đi bệnh viện đi, tìm bác sĩ làm vật lý trị liệu, nếu không biết bao giờ mới tan hết mấy vết bầm này."

"Không đau đâu mẹ, chỉ là nhìn có vẻ ghê thôi." Ôn Thời kéo tay áo xuống, ngước mắt nhìn xung quanh chiếc xe rộng rãi, đổi chủ đề: "Mẹ, mẹ mua chiếc xe này khi nào vậy?"

"Không phải mẹ mua, là anh trai con." Tống Dĩnh cũng nhìn quanh một lượt theo ánh mắt của con gái: " Mẹ chỉ bảo anh con mua một chiếc xe bảo mẫu thôi, ai ngờ anh con lại mua hẳn một nhà xe di động gửi đến."

Bà cười, chạm nhẹ vào mũi Ôn Thời: " Anh trai con thật sự rất thương con."

"Con cũng thương anh trai mà, sau này nhất định sẽ ký hợp đồng với công ty của anh, kiếm thật nhiều tiền cho anh." Ôn Thời ôm lấy tay bà, nói.

Tống Dĩnh cười không ngớt: " Được rồi, anh trai con chắc chắn sẽ rất vui."

Đang nói chuyện, cửa xe bỗng bị gõ. 

Tống Dĩnh mở cửa, nhìn thấy Giang Trì Ấp liền nhanh chóng mời anh vào: " Tiểu Giang, ăn cơm chưa? Đừng đi vội, ở lại ăn cùng chúng tôi nhé."

Giang Trì Ấp liếc nhìn Ôn Thời một cái, nhẹ nhàng lắc đầu: " Cháu còn phải bàn công việc với đạo diễn, sẽ ăn cùng ông ấy."

Anh lấy một túi giấy đặt lên bàn trước mặt Ôn Thời: " Trước đây, mỗi lần quay cảnh treo dây, chỗ bị dây cọ đều bị bầm. Đây là loại thuốc mỡ mà anh Minh đặc biệt tìm một lão bác sĩ đông y chế cho, hiệu quả rất tốt, em thử xem sao."

"Cảm ơn." Ôn Thời cầm lấy túi giấy, nghĩ thầm: Anh ấy cũng để ý đến mình nữa à.

Tai Giang Trì Ấp hơi đỏ lên, anh quay sang Tống Dĩnh, nói: "Vậy cháu không làm phiền nữa."

Sau khi anh rời đi, Tống Dĩnh lấy thuốc mỡ ra, vừa bôi cho Ôn Thời vừa nói: "Tiểu Giang là một đứa trẻ rất tốt, tính tình khiêm tốn, lại có tâm."

"Anh ấy đúng là người tốt." Ôn Thời đồng tình.

Tống Dĩnh nhìn cô, cười: " Mẹ nhớ trước đây con rất ngưỡng mộ Tiểu Giang, sao giờ lại..."

"Chuyện đó đã là quá khứ rồi." Ôn Thời vội cắt ngang, nói: "Ai mà thời trẻ chưa từng theo đuổi thần tượng chứ."

Dù tốt thế nào thì anh ấy cũng là của nữ chính. Với vẻ lạnh lùng như tảng băng của anh, chỉ có nữ chính mới đủ khả năng làm tan chảy, người khác e là chẳng có cơ hội.

Những năm tháng đẹp đẽ của cô, cô không muốn sa vào chuyện tình cảm của anh ấy với nữ chính. Làm đồng nghiệp xã giao với nhau, giữ mối quan hệ hòa thuận là tốt nhất.

Tống Dĩnh thấy con gái như vậy cũng không nói thêm gì nữa, chỉ cúi xuống tiếp tục bôi thuốc cho cô.

Sau bữa trưa, Ôn Thời lại được đạo diễn Chu gọi đi. 

Trong lúc nghỉ trưa, ông đã dẫn đội ngũ làm một bản dựng thô của cảnh quay buổi sáng để họ xem. 

Nhìn vẻ mặt của ông, ai cũng có thể đoán được ông rất hài lòng.

"Đây chính là hiệu ứng mà tôi mong muốn!" Đạo diễn Chu không che giấu sự hài lòng với hai người họ: " Mời hai người đóng bộ phim này là quyết định đúng đắn nhất tôi từng làm."

Ôn Thời cũng không ngờ rằng bản dựng thô lại đạt hiệu quả tốt như vậy.

Cảnh trí, ánh sáng đều rất hoàn hảo, quay phim cũng rất tốt. Hình ảnh cô bị treo lên không trung mang đến vẻ đẹp khiến cô phải nín thở, nhìn bản thân trên màn hình, cô có phần cảm thấy tự ti.

"Thầy quay phim đã quay tôi quá đẹp." Cô không kiềm được mà cảm thán.

Mọi người trong phòng cười nhẹ: " Ôn lão sư vốn dĩ đã đẹp tự nhiên."

"Thầy quay phim vừa bảo với tôi rằng phải giữ lại cảnh này, làm thành áp phích phim." Đạo diễn Chu cười nói.

"Có vẻ như đây là sự đồng lòng của tôi và thầy quay phim rồi." Cô ngẩng đầu lên, khiến mọi người cười rộ lên.

Chỉ riêng Giang Trì Ấp là không cười. Anh nhìn chằm chằm vào màn hình, tim đập nhanh hơn, lòng bàn tay siết chặt không ngừng toát mồ hôi.

Anh nhìn thấy bản thân để lộ vẻ kinh ngạc, chắc không ai nghĩ rằng biểu cảm đó hoàn toàn không phải do diễn xuất. Khi nhìn thấy Ôn Thời ở cự ly gần, anh đã không thể kiểm soát được vẻ mặt của mình.

Ôn Thời cũng đang nhìn chằm chằm vào màn hình, và cũng không khỏi ngạc nhiên trước màn trình diễn của Giang Trì Ấp.

Dù là khi anh từ đường ống thông khí bò ra, đáp xuống, hay lặng lẽ tiến đến gần Công tước, từng động tác đều căng đầy sức sống, mỗi khoảnh khắc đều thể hiện sự mạnh mẽ đáng kinh ngạc của anh.

Cảm giác căng thẳng và kịch tính mà anh biểu hiện thật xuất sắc, khiến người xem không thể không nín thở, lo lắng và hồi hộp cùng anh.

Về sau, khi anh đỡ lấy Ngải Tuyết từ trên không rơi xuống, dù chỉ là hành động theo phản xạ, nhưng cả ánh mắt và cử chỉ của anh đều đầy sự cảm thông với những gì cô phải trải qua, cũng như sự tôn trọng dành cho một sinh mệnh máy móc.

"Anh ấy lạnh lùng đến đáng sợ khi giết người, nhưng lại dịu dàng đến mức khiến người ta đắm say khi đối xử với Ngải Tuyết. Anh ấy chính là Kỳ Niên, người đàn ông đã trải qua bao nhiêu đau khổ nhưng vẫn mang một trái tim vẫn ấm áp."

 

"Giang Trì Ấp hoàn toàn đã thổi hồn vào nhân vật này, nam chính trong màn ảnh sống động và thuyết phục, khiến khán giả tin rằng Ngải Tuyết sẵn sàng hy sinh bản thân vì anh ấy."

"Anh mới chỉ 28 tuổi mà đã có khả năng diễn xuất mạnh mẽ như vậy, chẳng biết sau này còn đạt được thành tựu gì nữa."

Giang Trì Ấp ngồi sau Ôn Thời, nghe rõ từng lời đánh giá tích cực của cô về mình.

Anh không thể giấu được nụ cười trên môi, tim đập nhanh hơn khiến anh có chút hoảng sợ, buộc phải đưa tay lên ngực để kiềm chế.

Không hiểu sao, anh đã nghe vô số lời khen ngợi, nhưng chưa bao giờ cảm thấy xúc động như lần này.

Có lẽ là vì cô trước đây thực sự quá chê bai anh, nên bây giờ nghe mỗi lời khen từ miệng cô đều trở nên đặc biệt quý giá và khó có được.

"Phải rồi." Đạo diễn Chu bỗng nhiên nói: "Quảng cáo tiền kỳ của bộ phim sắp bắt đầu rồi, bên truyền thông nói có thể sẽ chọn một số đoạn phim đã hoàn chỉnh, hoặc một số hậu trường hiện có để làm thành các đoạn clip ngắn phát trên mạng, mọi người lúc đó nhớ phối hợp nhé."

"Không có vấn đề gì."

Ôn Thời và Giang Trì Ấp đều gật đầu, là diễn viên thì chắc chắn phải hợp tác trong khâu quảng bá.

Đạo diễn Chu gật đầu, lại liếc nhìn cổ tay của Ôn Thời: " Mấy ngày này cho cô nghỉ phép, biên kịch bên đó cũng cần sửa lại một số thứ, cô cũng tranh thủ mà dưỡng thương. Đợi khi kịch bản mới ra, tôi sẽ sắp xếp cảnh quay cho cô."

"Cảm ơn đạo diễn đã quan tâm." Ôn Thời chắp tay trước đạo diễn Chu.

"Nhưng mà!" Đạo diễn Chu cười nói: "Dù sao cô vẫn là phó đạo diễn của tôi, không thể thực sự không đến trường quay được. Cô cũng biết hiện giờ thiếu người như thế nào, dù có đến góp mặt thì cũng phải tới giúp đỡ một chút."

Ôn Thời khoanh tay hừ nhẹ: " Như vậy không được, đạo diễn Chu ngài phải trả lương cho tôi!"

"Lương lậu, lương lậu gì, có biết bao nhiêu người muốn theo học ta còn không có cơ hội, cô biết mình may mắn thế nào không mà còn đòi lương nữa sao?" Đạo diễn Chu hừ nhẹ.

Ôn Thời bĩu môi, không nói thêm gì.

Thấy cô không chịu nghe theo, đạo diễn Chu liền chơi bài tẩy: " Cô dám không đến, tôi sẽ cắt hết cảnh của cô!"

Nhìn thấy ông lão này đã đến mức vô liêm sỉ như vậy, Ôn Thời chỉ có thể hậm hực nói: "Ngài thắng rồi!"

Đạo diễn Chu hừ một tiếng: " Ngày mai theo tôi đến tổ ba, giúp tôi huấn luyện vài diễn viên mới."

"Đã rõ."

Ôn Thời ngoài miệng đồng ý, nhưng trong lòng lại âm thầm lẩm bẩm: Ông lão này chẳng biết nhìn trúng cô chỗ nào nữa, cô còn muốn ở bên cạnh mẹ đây. Thật là nhiều chuyện! Đợi đấy, xem mai tôi có tới không!

Giang Trì Ấp liếc nhìn cô một cái, bất đắc dĩ lắc đầu, thật là một cô gái nghịch ngợm!

Cô và đạo diễn Chu nói chuyện không hề giấu giếm, ai nhìn vào cũng có thể nhận ra đạo diễn Chu thực sự rất quý trọng cô, muốn nâng đỡ cô.

Chưa kể đến việc cô diễn xuất tốt, tương lai nhất định sẽ rộng mở, chỉ cần vì sự ưu ái của đạo diễn Chu, cô đã có thể đứng vững trong giới điện ảnh và đạt được những tài nguyên mà nhiều người thèm muốn.

Chưa kể, những người trong nhóm sản xuất đều biết rằng, Ôn Thời còn là một nhà đầu tư nhỏ tham gia vào bộ phim này, bản thân cô có thể sử dụng tiền bạc để mua cho mình không ít tài nguyên tốt.

Họ cuối cùng cũng hiểu được những lời đồn đại trên mạng từ đâu mà ra rồi.

...

Buổi chiều, Ôn Thời cùng với Tống Dĩnh đi dạo một vòng quanh khu vực xung quanh trường quay, giới thiệu cho bà về các cảnh quay.

Tống Dĩnh rất vui vẻ khi có cơ hội tiếp xúc gần gũi với cuộc sống của con gái, hào hứng dạo chơi suốt cả buổi chiều.

"Con bị đạo diễn Chu bắt làm việc, chắc mấy ngày tới sẽ không rời khỏi đoàn phim đâu. Mẹ, mẹ cũng đã ra ngoài mấy ngày rồi, thật sự không có vấn đề gì sao?" 

Trở về khách sạn, Ôn Thời không nhịn được hỏi bà.

Cô nghĩ rằng bố chắc chắn sẽ không muốn mẹ ở lại đây lâu.

"Không có vấn đề gì. Ở nhà đã có người giúp việc, có đầu bếp, và công ty cũng có người quản lý, không có gì cần đến mẹ cả." Tống Dĩnh nói: "Hai ngày qua mẹ chơi rất vui, việc quan trọng nhất bây giờ là được ở bên cạnh con."

Ôn Thời ôm lấy bà: " Con chỉ sợ bố và anh trai nhớ mẹ thôi."

"Anh trai con nói sẽ đến thăm chúng ta trong vài ngày tới." Tống Dĩnh thoáng hiện lên một chút buồn bã trên khuôn mặt: " Còn bố con... nếu ông ấy nhớ tới mẹ thì có thể tự đến đây."

Ôn Thời không bỏ lỡ biểu cảm trên mặt mẹ, trong lòng thầm nghĩ: Hóa ra tình cảm giữa bố mẹ cũng không hề tốt như cô từng nghĩ.

"Vậy mẹ ở lại thêm vài ngày nữa đi, có mẹ ở đây, con cảm thấy rất thoải mái." Ôn Thời chuyển chủ đề.

Đang nói chuyện, điện thoại của Tống Dĩnh reo lên, Ôn Thời nhìn xuống thấy là cuộc gọi từ bố cô.

Tống Dĩnh không nhận cuộc gọi ngay trước mặt cô, mà chỉ mỉm cười với cô rồi đi ra ban công để nghe.

***

Từ chương này Ấp cưa cưa sẽ xưng hô với chị Thời là anh/em nhé!
Chị Thời vẫn tỉnh lắm nên vẫn để nguyên xưng hô tôi/anh như cũ

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.