Nghe Tống Dĩnh nói muốn rời khỏi nhà họ Ôn, phản ứng đầu tiên của Ôn Thời là bản thân đã nghe nhầm.
“Mẹ, mẹ vừa nói gì cơ?”
Tống Dĩnh nắm lấy tay cô, lặp lại một lần nữa: “Mẹ nói, mẹ muốn ly hôn với bố con, chúng ta cùng rời khỏi nhà họ Ôn.”
Lần này Ôn Thời nghe rất rõ, nhìn vào đôi mắt dịu dàng của mẹ, trong lòng cô đặc biệt ngạc nhiên.
Cô từng nghĩ đến việc đưa mẹ rời khỏi nhà họ Ôn, nhưng mẹ cô luôn tỏ ra yếu đuối trong vấn đề gia đình. Ngoại trừ việc có một số tranh cãi với bố, trong ký ức của cô mẹ vẫn luôn sống khá hạnh phúc.
Vì vậy, cô chưa bao giờ khuyên mẹ ly hôn, sợ rằng nếu nhắc đến điều này chỉ làm mẹ khó xử và đau khổ hơn. Cô chỉ có thể đưa mẹ đi chơi để giải khuây, cố gắng làm mẹ vui vẻ một chút.
Nhưng hôm nay, mẹ lại là người đầu tiên đề nghị rời khỏi nhà họ Ôn.
“Có phải bố đã nói gì không, hay là bà nội, họ đã làm khó mẹ phải không?” Ôn Thời lo lắng hỏi.
Tống Dĩnh hừ lạnh một tiếng: “Mẹ còn chưa tìm đến bọn họ gây chuyện đã là may lắm rồi, bọn họ làm gì có mặt mũi đến tìm mẹ gây sự!”
“Mẹ hôm nay đã hoàn toàn hiểu ra rồi, muốn nhà họ Ôn thừa nhận hai mẹ con chúng ta đúng là mơ mộng hão huyền. Bao nhiêu năm qua những cố gắng và nhượng bộ của mẹ đều chỉ là trò cười mà thôi, đã vậy, chi bằng buông tha cho nhau.”
Bà xót xa vu.ốt ve
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-de-biet-doc-tam-lam-sao-lai-phat-cuong-vi-toi/2737858/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.