🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đối với Ôn Thời, việc mình có phải là fan giả hay không thực sự không quan trọng lắm.

Dù sao, cô đã không còn theo đuổi thần tượng nữa rồi, giả hay thật thì ai mà quan tâm?

Người luôn đứng sau lưng cô là Giang Trì Ấp thì lại rất để ý!

Hiện giờ anh đặc biệt để ý!

Lúc trước, cô hẳn là phải thích anh đến mức nào mới có thể điều tra anh kỹ đến vậy, ngay cả những điều bí mật của anh cũng bị cô lật tung lên!

Chết tiệt, đến bản thân trước kia được cô thích nhiều đến thế mà anh còn cảm thấy ghen tị!

Trong lòng Giang Trì Ấp ngổn ngang bao cảm xúc, còn Ôn Thời thì vô tư chạy đến bên bàn ăn, xem Bạch Lê và những người khác mở “hộp bí ẩn”.

Trong đĩa quả nhiên toàn là những món ăn “kinh dị" mặc dù không đến mức kinh khủng như cá trích muối, nhưng cũng là những món như nhộng tằm chiên, gỏi rau răm, rễ rau mùi xào thịt và mướp đắng tỏi.

“Chỉ có vậy thôi à?” Kim Nguyên Thanh vừa nói vừa nhón một cọng rau răm bỏ vào miệng: "Mấy món này thì làm sao gọi là món kinh dị được.”

Hứa Tuấn Triết lập tức khoác vai anh: "Anh Kim, chúng ta cũng coi như là anh em khác bố khác mẹ, anh giúp đỡ em một lần đi. Ăn mấy thứ này, em chỉ cần ăn một miếng thôi là sẽ chết thật đấy!”

“Mơ à! Mau buông tôi ra!” Kim Nguyên Thanh thực sự không thể gỡ tay Hứa Tuấn Triết ra, đành thổi vào mặt cậu một hơi.

“Ụa…” Hứa Tuấn Triết ôm miệng, suýt chút nữa bị cái hơi thở mang theo mùi rau răm ấy hạ gục.

Kim Nguyên Thanh cười mắng: "Đáng đời, nhóc con!”

Mọi người suýt chút nữa cười lăn lộn vì hai người bọn họ.

Trên bình luận tràn ngập những câu như [Nhóc thối!] [Hahaha…]

“Chúng tôi là chương trình có tâm nhất, không ép mọi người phải ăn hết tất cả, chỉ cần chọn một món để thử là được.” Đạo diễn nói với mọi người.

Cuối cùng Hứa Tuấn Triết cũng hoàn hồn, hướng về phía máy quay của mình nói: "Trò đùa hài hước nhất thế kỷ này ra đời rồi: Chương trình ‘Cuộc sống thân yêu’ có tâm.”

Câu nói đó lại một lần nữa khiến mọi người bật cười sảng khoái.

Đạo diễn cố gắng nhịn cười rồi hô lên: "Hứa Tuấn Triết phải ăn hai món!”

“A a a…” Tiếng kêu thảm của cậu vang vọng khắp trường quay.

Những người còn lại trong đội xanh thì không phản ứng mạnh như cậu, chỉ chọn một món dễ chấp nhận để ăn, nhưng biểu cảm đau khổ của họ vẫn khiến mọi người cười không ngớt, khán giả trước màn hình cũng cười đến đau bụng. 

Hashtag #HứaTuấnTriếtThậtBịĐọaĐày# nhanh chóng leo lên top tìm kiếm nóng, bổ sung thêm vào kho biểu cảm của cộng đồng mạng.

Sau khi phần trừng phạt kết thúc, đạo diễn lại nói với mọi người: "Tiếp theo, chúng ta sẽ bắt đầu trò chơi vòng hai.”

“Hôm nay các khách mời là thành viên nhóm của Hồ Tiểu Ngọc, chúng ta hãy cùng chào đón nhóm ‘Fairy’ (Tiên tử) đã đến với chương trình.”

Hồ Tiểu Ngọc và các thành viên trong nhóm bước ra, cảm ơn mọi người.

Người hâm mộ dùng phông chữ bạc để ủng hộ họ trên bình luận, gần như che kín cả màn hình, đủ để thấy mức độ nổi tiếng của nhóm cao đến mức nào.

“Hôm nay đã có một nhóm nữ đến, tất nhiên chúng ta không thể bỏ qua cơ hội học nhảy cùng họ. Chúng ta sẽ thực hiện một màn song vũ, tái hiện hoàn hảo từng động tác. Nhóm nào hoàn thành trong thời gian ngắn nhất sẽ thắng!”

Đạo diễn vừa nói xong, cả nhóm liền nổ tung.

“Nhảy múa? Anh đùa gì vậy? Tôi nhìn thế này mà giống người biết nhảy lắm sao?” Kim Nguyên Thanh lắc lắc bụng mình, hơi hơi lồi ra.

Ôn Thời chỉ ra một điểm quan trọng: "Đội họ có ba thành viên của nhóm Fairy, đội xanh chắc chắn thắng rồi!”

“Đúng vậy!” Hồ Tiểu Ngọc cũng lên tiếng hưởng ứng.

Hứa Tuấn Triết phản đối: "Có gì mà không công bằng, vừa nãy các cô còn mượn 'Thời' bắt nạt chúng tôi đấy thôi!”

“Thì chương trình cũng đâu có hỏi mấy câu quan trọng gì đâu!”

“Bọn tôi không thèm quan tâm…”

“Nghe tôi nói hết đã.” Đạo diễn hét đến khản cả giọng: "Để công bằng, đội xanh sẽ chọn ra một thành viên của nhóm Fairy, đội đỏ chọn một người không biết nhảy, cùng với tôi làm giám khảo, để phán xét xem các bạn có hoàn thành phần nhảy hay không.”

“Ngôi làng xung quanh không chỉ có vườn nho mà còn có khu trồng rau nổi tiếng. Đội thua cuộc sẽ phải đến khu trồng rau để thu hoạch nguyên liệu cho bữa trưa và bữa tối, đồng thời phải nấu ăn, còn đội thắng cuộc sẽ có một ngày thư giãn thoải mái.”

Nghe xong, các khách mời lại được khơi dậy tinh thần chiến đấu.

Chẳng cần đạo diễn nhắc nhở, mọi người đã bắt đầu buông lời thách thức.

“Chờ mà xem, hôm nay tôi thậm chí sẽ không rửa rau đâu!” Hồ Tiểu Ngọc lập tức khởi đầu cuộc chiến.

Kết quả là cô bị các thành viên trong nhóm cười nhạo không thương tiếc: “Chẳng lẽ cậu quên là cậu học vũ đạo chậm nhất nhóm à?”

“Tôi học vũ đạo chậm, còn cậu thì học động tác cũng chậm mà!” Hồ Tiểu Ngọc cũng nhanh chóng phơi bày điểm yếu của đối phương.

“Ai chậm chứ, lát nữa tôi sẽ cho cậu thấy khả năng của mình!”

Mấy cô gái trẻ ồn ào cãi nhau, mọi người cũng cười ầm lên, không khí xa lạ ban đầu liền tan biến hơn một nửa.

“Vậy chúng ta chọn giám khảo trước đã.”

Đội xanh nhanh chóng chọn thành viên Fairy là Lưu Khanh, còn đội đỏ thì lại do dự.

“Chắc chắn phải là tôi rồi, tôi thực sự không biết nhảy đâu, bảo tôi học nhảy thì thà giết tôi còn nhanh hơn.” Kim Nguyên Thanh giơ tay cao, chân đã bắt đầu tiến về phía nhóm đạo diễn.

Ôn Thời ngẫm nghĩ về vết thương của Giang Trì Ấp, nên tạm thời không đồng ý để anh tham gia.

“Anh Kim, anh đi đi.” Giang Trì Ấp bất ngờ lên tiếng.

Ôn Thời liếc nhìn anh, không tán thành lắm. Cô vẫn còn nhớ rõ vết bầm tím rỉ máu ở thắt lưng anh, nghĩ thôi cũng thấy đau, không hiểu tại sao anh lại cố tỏ ra mạnh mẽ.

“Tôi không sao.” Giang Trì Ấp thấp giọng nói với cô.

Không sao thì không sao, nói với cô làm gì, ai quan tâm anh chứ!

Ôn Thời hừ nhẹ một tiếng, thân thể anh, anh đau đến chết cũng chẳng liên quan gì đến cô!

Bên kia, Kim Nguyên Thanh hét lên: "Cảm ơn Giang lão sư!” Sau đó anh nhanh chóng ngồi xuống bên cạnh đạo diễn.

Người đã được chọn xong, nhóm đạo diễn liền chiếu lên màn hình phía sau một đoạn vũ đạo ngắn, trích từ sân khấu song vũ gần đây của nhóm Fairy trong buổi gặp gỡ người hâm mộ.

Buổi gặp gỡ người hâm mộ mà, thần tượng thường sẽ chuẩn bị một chút phúc lợi cho fan, và màn song vũ này là sự kết hợp giữa phong cách trung tính và gợi cảm, với những động tác uốn eo và thân mật, tạo ra bầu không khí mập mờ.

Khi đoạn video được chiếu ra, tất cả mọi người, bất kể là nam hay nữ, đều không thể giữ được bình tĩnh. Hồ Tiểu Ngọc, một trong những nhân vật chính của màn vũ đạo, nhìn thấy cảnh mình uốn eo mà suýt chút nữa xấu hổ đến mức chết ngay tại chỗ, cô ôm mặt rồi quỳ xuống trước chương trình.

“Các anh chị giết tôi luôn đi cho xong!”

Nhân vật chính còn lại là giám khảo Lưu Khanh cũng lâm vào tình trạng tương tự, cô ôm mặt cúi đầu mãi không chịu ngẩng lên, ống kính liên tục đặc tả đôi tai đỏ ửng của cô.

Đừng nói các cô gái, đến các chàng trai cũng bắt đầu hoài nghi cuộc đời, dù có một bên là phong cách trung tính, nhưng đó vẫn là vũ đạo của con gái!

Bình luận ngay lập tức bùng nổ!

[Hôm nay các chị em có phúc rồi!]

[Trời ơi, là màn vũ đạo phúc lợi, chương trình này các người thật to gan đấy! Làm ơn hãy tổ chức thêm nhiều hơn nữa!]

[Hahaha, Giang Trì Ấp nhảy vũ đạo của nhóm nữ, hôm nay tôi thực sự không uổng phí mà xem!]

[Từ giờ trở đi, tôi sẽ không bao giờ nói đạo diễn thiếu đạo đức nữa, mà phải là thiếu đạo đức nặng luôn! Hahaha…]

[Thích xem quá đi, hãy nhanh bắt đầu đi, nhất định phải để Ôn Thời và Giang Trì Ấp cùng một nhóm!]

[A a a a, nhất định phải để hai người họ một nhóm!]

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.