🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Sau khi đã có được cảm giác từ lần nhảy điệu Waltz vừa rồi, cuối cùng Giang Trì Ấp cũng không còn cứng đơ như trước.

Anh cố gắng bắt kịp nhịp điệu theo động tác của Ôn Thời, dù vẫn còn hơi miễn cưỡng.

"Động tác chưa đạt yêu cầu!" Đạo diễn đứng ngoài, nhìn thấy mọi chuyện càng thêm phấn khích: "Hãy xem phiên bản gốc, thân thể phải sát lại gần nhau hơn, cơ thể phải nhịp nhàng, eo và mông đều phải uốn lượn hơn!"

Ôn Thời chộp lấy chiếc gối, dường như muốn nhét thẳng vào miệng của ông ta.

"Chương trình cấm sử dụng bạo lực với đạo diễn." Thấy vẻ mặt sát khí của cô, đạo diễn lập tức giơ bảng trắng che trước người, rồi lớn tiếng: "Thời gian không đợi người, hai vị lão sư mau nhảy lại lần nữa đi!"

Ôn Thời đành kéo Giang Trì Ấp nhảy lại lần nữa.

Lần này Giang Trì Ấp thả lỏng hơn, và khi anh bắt đầu nhập tâm, Ôn Thời cũng càng biểu hiện tự nhiên hơn.

Cô đan hai tay vào tay Giang Trì Ấp, vắt chéo trước eo, trông giống như cả người đang được anh ôm vào lòng. Theo những chuyển động của eo, hai cánh tay của họ giơ lên, khiến áo của Ôn Thời bị kéo lên một đoạn, lộ ra một phần eo trắng ngần.

"Ồ!!!" Cả trường quay nổ tung lên.

Các bình luận trực tuyến cũng bùng nổ theo.

[Cuối cùng thì tôi cũng chụp được!!!]

[Đây là chiếc eo tuyệt phẩm nào vậy!]

[Giang Trì Ấp, anh thật có phúc!]

[Tất cả tránh ra, đây là vợ tôi!]

Trên sóng livestream, điệu nhảy vẫn tiếp tục, cả hai xoay người đối diện nhau. Ôn Thời đưa tay vòng qua cổ Giang Trì Ấp, làm một động tác uốn sóng bằng ngực.

Giang Trì Ấp vô thức nín thở, mắt anh dán chặt vào cô, từ đôi mắt đỏ ửng đến đôi môi hồng hào, thậm chí còn cảm nhận được hơi thở của cô phả lên cổ mình, khiến cơ thể anh khẽ run lên.

Tim anh đập loạn nhịp, tâm trí hoàn toàn bị cô cuốn hút.

May thay, hai người nhanh chóng tách ra, giúp tim Giang Trì Ấp không bị ngừng đập.

Sau đó, các động tác của hai người đều trở nên độc lập hơn, nhưng một tay của Giang Trì Ấp dường như không rời khỏi eo của cô, dù cô có cúi người hay xoay tròn.

Nghe câu hát "tay trái bảo vệ eo em" trong bài, Giang Trì Ấp gần như hoang mang không hiểu nổi.

Đây là bảo vệ sao?

Giới trẻ bây giờ thật quá táo bạo!

May mắn là điệu nhảy chỉ kéo dài ba mươi giây, cả hai lần nữa kết thúc bằng một cú xoay tròn.

Tiếng la hét lại vang lên khắp trường quay!

Trên bình luận trực tuyến, mọi người cũng không ngừng hú hét, các bình luận "nhặt quần"* bay loạn xạ.

* nhặt quần/lột quần: ngôn ngữ mạng ý chỉ sự việc bí mật nào đó bị nhiều người biết được

[Hôm nay tôi phát tài nhờ "nhặt quần"!]

[Vì môi trường trái đất, xin mọi người tự giác nhặt hết "quần".]

Vì động tác nhảy khá mạnh mẽ.

Sau nhiều lần nhảy, thể lực của Ôn Thời không còn tốt, lúc này cô thực sự cảm thấy kiệt sức, vô thức tựa vào Giang Trì Ấp, thở hổn hển.

Giang Trì Ấp thì chẳng có chút mệt mỏi nào, lý trí mách bảo anh rằng điệu nhảy đã kết thúc, tay anh cũng nên rời khỏi eo của cô.

Nhưng tay anh dường như có suy nghĩ riêng, không theo ý của bộ não.

Giang Trì Ấp đành thuận theo tay mình, vẫn nửa ôm lấy Ôn Thời, để cô dựa vào anh nghỉ ngơi.

Những suy nghĩ thầm kín này khiến tim anh đập nhanh hơn cả lúc nhảy, bàn tay còn lại trong túi cũng nắm chặt.

[Anh đang làm gì vậy Giang Trì Ấp!]

[Eo của Bình Hoa chắc hẳn rất dễ ôm, không muốn buông ra đúng không!]

[Tôi không biết phải ghen tị với ai bây giờ.]

[Không quan tâm nữa, tôi bị cặp đôi này hút chết rồi, có việc gì thì gửi thư nhé!]

[Hôm nay "Biệt Thời Giang Tẩm Nguyệt" đã chễm chệ trên bảng Hot Search rồi!]

Từ những tiếng la hét của mọi người trong trường quay, có thể thấy rằng lần biểu diễn này của hai người đã rất hoàn hảo.

Lưu Khanh ngồi đối diện xem hai người nhảy, khuôn mặt đỏ bừng nhìn hai người, che miệng la hét không thành tiếng, kích động đến mức cả cơ thể run rẩy.

Kim Nguyên Thanh nhìn hai người, đôi mắt sáng rực, lớn tiếng kêu lên: "Hoàn hảo, tôi chỉ có thể cho các bạn một chữ hoàn hảo!"

Đạo diễn cũng dùng nắm đấm chống lên miệng không ngừng ho khan, muốn tìm lỗi cũng không ra, chỉ có thể gật đầu nói: "Qua rồi!"

"Tốt, đội đỏ chúng ta tổng cộng dùng hết 9 phút 16 giây!"

"Bây giờ đến lượt đội xanh bắt đầu!"

Phía đội đỏ, hai thành viên của nhóm Fairy nhảy rất ấn tượng... 

Nhưng giờ khán giả trước màn hình đã không còn tập trung vào buổi livestream nữa. Hai đoạn nhảy vừa rồi của Ôn Thời và Giang Trì Ấp đã nhanh chóng leo lên top tìm kiếm. Ai đã xem qua thì không thể không hét lên.

Có một bình luận rất chính xác: 

[Mở bình luận ra cứ ngỡ mình bước vào chuồng gà.]

[Đây thật sự là thứ mà tôi có thể xem sao? [che mắt][che mắt]]

[Hai người này thật sự quá đỉnh, đến chính chủ còn tự ship, tôi không thể không ship theo rồi!]

[Cầu xin hai người hợp tác làm một sân khấu đi! Tôi muốn xem bản đầy đủ!]

[Bản đầy đủ còn có "động tác lướt sàn", tổ đạo diễn các người sao không cho họ nhảy hết chứ!]

...

Cả phiên bản của Hồ Tiểu Ngọc và Lưu Khanh cũng nhanh chóng leo lên vị trí đầu bảng tìm kiếm nóng, dưới đó ngoài tiếng la hét còn là những lời cầu xin để Ôn Thời và Giang Trì Ấp nhảy phiên bản đầy đủ.

Trên mạng, thảo luận không ngừng tăng cao, đoạn video nhảy của hai người thậm chí còn lan ra ngoài vòng fandom.

Nhưng trong livestream, đội đỏ của họ lại thua đội xanh 10 giây, cuối cùng thua cuộc.

"Vậy, hôm nay nguyên liệu và hai bữa ăn của chúng ta phải giao cho đội đỏ rồi!" Giọng đạo diễn đầy hả hê.

"Ôi trời!"

Biết kết quả, đội xanh vui mừng vỗ tay và hét lên, còn đội đỏ thì có chút thất vọng.

Giang Trì Ấp nhìn mọi người, xin lỗi: "Xin lỗi, là do tôi kéo chân cả đội."

"Ây da, cũng không thể nói như vậy được, Ấp ca đã rất cố gắng rồi." Hồ Tiểu Ngọc vội vàng an ủi.

Đường Thiệu Khả cũng nhanh chóng nói: "Đúng vậy, Giang lão sư, anh làm rất tốt rồi!"

Kim Nguyên Thanh cũng nói: "Nếu là tôi ở lại, có lẽ bây giờ chúng ta còn chưa thi xong nữa!"

Ôn Thời nhẹ giọng: "Nghĩ ngợi mấy thứ này không bằng nghĩ xem trưa nay ăn gì!" Cô nhìn Giang Trì Ấp: "Nếu là anh nấu, thua cũng không phải là chuyện gì tệ."

Nhìn qua mấy người, ánh mắt Giang Trì Ấp lóe lên chút ý cười: "Vậy trưa nay muốn ăn gì?"

Ánh mắt anh dừng lại ở Ôn Thời.

"Đến trang trại rau xem thử đi, rau tươi ngon, làm gì cũng ngon!" Nhắc đến ăn uống, Ôn Thời ngay lập tức hào hứng với việc đến trang trại rau.

Biết rõ "đầu óc ăn uống" của cô đã bắt đầu hoạt động, khóe môi Giang Trì Ấp khẽ nhếch lên, nhẹ giọng nói: "Vậy lát nữa đến xem thử."

Không ai nhận ra điều gì bất thường, nhưng Đường Thiệu Khả lại liếc nhìn hai người, sau đó cúi mắt không biết đang suy nghĩ điều gì.

Vừa vận động xong, mấy người đi tắm và thay đồ, đội đỏ chuẩn bị lên đường đến trang trại rau.

"Đi cẩn thận nhé, đừng làm việc vất vả quá!" Hứa Tuấn Triết nằm ườn trên ghế sô pha, đắc ý vẫy tay với mọi người.

Kim Nguyên Thanh giơ nắm đấm lên hướng về phía anh: "Thằng nhóc này, chờ chúng tôi về cho anh ăn một đấm nhé."

Hứa Tuấn Triết tự tin bĩu môi, làm mặt xấu với anh ấy.

Mấy người cười đùa bước ra khỏi cửa.

May mắn thay, lần này chương trình không quá khắc nghiệt, đã chuẩn bị cho họ một chiếc xe đến trang trại rau. Một chiếc xe bảo mẫu, vừa đủ cho năm người ngồi phía sau.

Giang Trì Ấp và Kim Nguyên Thanh ngồi ở hai ghế trước, ba cô gái ngồi ở hàng ghế sau.

Hồ Tiểu Ngọc thân thiết ôm lấy cánh tay Ôn Thời, như một chú cún con ngửi mùi trên người cô: "Thơm quá, Tiểu Thời dùng nước hoa gì thế?"

"Không có mà." Ôn Thời ngửi ngửi trên người mình: "Có lẽ là mùi sữa tắm."

"Là nhãn hiệu gì, nói tôi biết với, tôi cũng muốn dùng cùng loại với cậu!"

Ngồi ở ghế trước, Giang Trì Ấp cũng lén lút dựng tai lên. Lúc nhảy cùng cô, anh đã ngửi thấy mùi thơm dễ chịu trên người cô rồi.

Anh chỉ cảm thấy rất thơm, tuyệt đối không có ý gì khác!

Giang Trì Ấp thầm tự bào chữa cho mình trong lòng.

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.