Ôn Thời mãi không có động tĩnh gì, Giang Trì Ấp liền biết ngay rằng điều này là do chuyện hôm qua, cô đang đề phòng anh.
Ban đầu, trong lòng anh còn có chút lo lắng, nhưng đến lúc này thì ngược lại, anh đã hiểu rõ rồi. Dù anh chủ động đến mức này, cô vẫn không hề rung động. Nếu anh lùi lại một bước, liệu cô có quên anh ngay lập tức không?
Tiểu Mạnh thấy Ôn Thời không nói gì, liền lên tiếng khuyên nhủ: "Sếp không phải lo rằng thầy dạy võ quá nghiêm khắc sao? Anh Ấp chắc chắn sẽ không nghiêm khắc với sếp đâu. Hơn nữa, nếu bàn với đạo diễn Kiều thì mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn mà, phải không?"
Ôn Thời liếc nhìn cậu, nhưng vẫn không chịu mở miệng.
Giang Trì Ấp ở đầu dây bên kia bật cười: "Anh cũng chỉ là vì muốn tốt cho Ôn lão sư, không ngờ Ôn lão sư lại chẳng hiểu lòng người tốt."
Ôn Thời nghe vậy hừ lạnh một tiếng. Gọi "Ôn lão sư" sao? Anh có thật sự coi mình là “giáo viên” không?
Yêu tinh này làm gì có lòng tốt, anh ta chỉ đang phá hoại đạo tâm của mình mà thôi!
Giang Trì Ấp tiếp tục: "Không ngờ Ôn lão sư lại sợ anh đến vậy."
"Ai sợ anh chứ!" Loại khiêu khích này Ôn Thời làm sao có thể chịu được, cô hừ giọng: "Anh đâu phải là thú dữ hay quái vật, tại sao em phải sợ anh!"
"Vậy tại sao Ôn lão sư lại không muốn để anh hướng dẫn tập thể hình?" Giang Trì Ấp hỏi tiếp.
"Chỉ là, chỉ là em thấy anh bận, làm phiền anh thì em
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-de-biet-doc-tam-lam-sao-lai-phat-cuong-vi-toi/2737938/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.