Nghe mọi người định chuẩn bị bữa trưa, Đạo diễn Chu đứng dậy, xắn tay áo lên: "Để tôi trổ tài cho các cô cậu xem.”
“Đạo diễn Chu còn biết nấu ăn nữa à?” Ôn Thời hơi ngạc nhiên.
Đạo diễn Chu vừa xắn tay áo, vừa lườm cô: "Cô nghĩ ai cũng giống như cô à, miệng thì ham ăn mà chẳng biết nấu nướng!”
“Ai nói tôi không biết nấu chứ!” Ôn Thời không phục: "Chỉ là tôi nấu không ngon thôi.” Đến câu cuối, giọng cô rõ ràng yếu đi, khiến mọi người không nhịn được mà bật cười.
Giang Trì Ấp đi tới: "Đạo diễn Chu, để tôi giúp ông.”
Cảm giác thấy anh đến gần, Ôn Thời như theo phản xạ, lùi về phía bên cạnh, thậm chí còn quên luôn chuyện đang đùa với Đạo diễn Chu.
Thấy hành động của cô, mọi người đều hơi ngạc nhiên.
Trong màn hình livestream, bình luận đầy những dấu hỏi.
[????]
[Chắc chắn là cãi nhau rồi nhỉ?]
[Haha, nếu không bị hạn chế không gian, chắc Ôn Thời còn nhảy dựng lên nữa ấy chứ.]
[Cảnh này khiến tôi nghĩ tới con mèo bị dọa bởi quả dưa chuột, buồn cười chết mất.]
[Ai hiểu nổi không, hai người này ngay cả cãi nhau cũng đáng yêu thế nhỉ.]
[Xem ra chỉ là Ôn Thời đơn phương giận dỗi thôi. Thật tò mò đã xảy ra chuyện gì?]
[Hai đứa trẻ này thì có gì mà cãi nhau nghiêm túc đâu chứ.]
…
Bầu không khí trong bình luận trở nên thoải mái ngay lập tức, và không ai còn bàn tán gì về chuyện chiêu trò quảng bá nữa.
Chỉ là không ai để ý, gương mặt của Giang Trì Ấp chợt tối
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-de-biet-doc-tam-lam-sao-lai-phat-cuong-vi-toi/2737943/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.