"Tiểu Khương, sao cậu nôn nóng thể nhỉ, chuyện nhân vật cậu đừng vội, để tôi nói với cậu sau..." Đạo diễn trả lời lại Khương Bạch một câu.
Rồi sau đó, lực chú ý của ông ta lại trở về trên người Kim tổng lần nữa: "Kim tổng, ngài xem Tiểu Khương của chúng ta nghiêm túc chuyên nghiệp thế này, còn chưa quay đã muốn nghiên cứu nhân vật rồi! Hiện tại, chúng tôi đã có thái độ, có kỹ thuật diễn, có cả lưu lượng, bộ phim này không nổi cũng khó đó."
"Ha ha ha ha nói rất đúng!" Kim tổng nghe được thì vui vẻ, một bên thoải mái cười to, một bên cầm lấy ly rượu, ý bảo đạo diễn và Khương Bạch uống rượu.
Đạo diễn lập tức đáp lễ: "Uống uống uống..."
Nói xong liền ngửa đầu cạn sạch ly rượu trong tay.
Kim tổng không nhúc nhích, ánh mắt dừng lại trên người Khương Bạch, "Khương ảnh đế, không uống à?"
"Tiểu Khương à, Kim tổng kính rượu cậu kìa, cậu thất thần ở đó làm gì? Còn không mau uống!" Đạo diễn cau mày, đưa mắt ra hiệu cho Khương Bạch, vội vàng thúc giục anh đáp lễ.
Khương Bạch nhìn ánh mắt lo âu của đạo diễn, tâm nói: Một lần cuối cùng.
Anh chỉ chịu đựng lần này nữa thôi, trả ơn tri ngộ cho đạo diễn.
Khương Bạch thầm than một tiếng, nâng ly kính rượu, "Kim tổng, tôi kính anh."
"Ừ ừ, uống đi..."
Kim tổng cuối cùng cũng vui vẻ.
Lúc Khương Bạch uống rượu, hơi hơi nghiêng đầu, môi áp lên vành ly, mà miệng ly nhắm ngay vị trí phía dưới dái tai.
Dựa vào góc nhìn mà một giọt rượu anh cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-de-mang-con-di-lam-ruong/1263099/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.