Cuối cùng, dưới yêu cầu mãnh liệt của Hứa Bạch, Phó Tây Đường đổi dây cột tóc thành màu hồng phấn, cho trùng màu với mảng hoa bên cạnh. Hứa Bạch yên lặng chốc lát, hỏi: “Em đổi lại màu xanh lục được không?”
“Không thể.”
“Thật ra màu xanh lục cũng đẹp lắm.”
Phó Tây Đường cũng không định tiếp tục truy cứu, hiển nhiên là anh thích màu hồng nhạt này hơn.
Hứa Bạch cảm thấy phẩm vị của Phó tiên sinh có vấn đề, nhưng cậu không dám nói ra.
Anh em hồ lô vốn đang coi cái giếng nước, nhìn thấy tạo hình của Hứa Bạch cũng hết sức tò mò. Nhân lúc Phó Tây Đường không chú ý, bọn nhóc liên tiếp nhảy lên người Hứa Bạch, ý đồ muốn chụp ảnh chung với người anh em củ tỏi trên đầu cậu.
Anh bạn củ tỏi này tròn vo, chắc chắn là anh em thất lạc của bọn nó.
Bọn nhóc nỗ lực mà nhảy, nhảy rồi nhảy, tin tưởng vững chắc mình sẽ chinh phục được ngọn núi cao Hứa Bạch. Nhảy lên cánh tay, chiếm lĩnh bả vai, sau đó thành công lên đỉnh!
“Pi!” Hồ Nhất bị Phó Tây Đường xách cái đuôi trắng nhỏ nhấc lên.
Hồ Nhị muốn cứu Hồ Nhất, trong tình thế cấp bách cắn đuôi Hồ Tam.
Hồ Tứ muốn cứu Hồ Tam……..
Hồ Nhất Nhị Tam Tứ Ngũ Lục Thất duy trì tạo hình khỉ con vớt trăng bị Phó Tây Đường nhấc lên.
Hứa Bạch nhìn một xâu dài này, bật cười thành tiếng.
Phó Tây Đường treo xâu hồ lô lên cây, nói: “Không được nghịch ngợm.”
Anh em hồ lô nghe lời ngoan ngoãn gật đầu, nhưng chúng nó thực sự không chịu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-de-va-pho-tien-sinh-cua-cau-ay/439316/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.