Vì đã quyết định đi dự tiệc, Dương Gia Cửu điều chỉnh thời gian hội nghị trước để đi cùng với mẹ con Tống Như.
"Mẹ, giờ mẹ ở lại phòng khách sạn nghỉ ngơi đi, con sẽ đi xem tình hình trước." Tống Như cầm lấy tay của Tăng Nhĩ Ngọc: "Con không muốn mẹ gặp nguy hiểm, chắc chắn bây giờ Tống Nhu tưởng rằng mẹ đã bị bọn cướp giết hại."
"Ừm, Tiểu Như, con cũng phải chú ý đến cơ thể và em bé." Tăng Nhĩ Ngọc nhìn con gái mình rồi lại nhìn sang con rể: "Gia Cửu, nhớ trông nom con bé nhé."
Dương Gia Cửu nghiêm túc gật đầu và dìu Tống Như xuống xe.
Khi hai vợ chồng vào phòng, những bậc cha chú của nhà họ Tống đã đến. Ông cụ Tống thấy Tống Như và Dương Gia Cửu đến cùng nhau bèn mỉm cười gật đầu, sau đó giới thiệu họ cho các bậc cha chú khác của nhà họ Tống.
Tống Như vừa đến sau đã thấy nụ cười hào phóng đúng mực của Tống Như, và cả ánh mắt hài lòng của những bậc cha chú đối với Tống Như.
"Tôi đã nghe nói về những việc xảy ra ở công ty, cháu làm rất tốt."
"Sau này sự phát triển của công ty sẽ phải dựa vào cháu. À, đúng rồi, tôi đã xem phim do cháu đóng, nó hay lắm!"
Nghe thấy lời khen ngợi của họ, Tống Như nói cảm ơn với từng người. Dương Gia Cửu vẫn luôn ở bên cạnh bảo vệ cô, trông cả hai rất ân ái và xứng đôi.
"Khi nào tôi mới có thể nghe tin tốt kế tiếp của hai đứa đây?" Có một cha chú cười tủm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-hau-cua-chang-tong/180414/chuong-504.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.