Bước vào phòng, Lãnh Hiên nhìn cô gái sắc mặt lạnh lùng đang nhìn ra ngoài cửa sổ. Nghe tiếng bước chân, Giản Ngân khôi phục lại dáng vẻ bình thường, mỉm cười với Lãnh Hiên.
"Tôi bị sao đấy?"
Lãnh Hiên cho rằng những gì mình nhìn thấy khi nãy là ảo giác. "Bà bị cảm nắng, phải nằm đây mấy ngày."
"Ừm, có gì ông nói với đạo diễn Tằng giúp tôi là 3 ngày nữa tôi sẽ quay lại."
"Ừ."
Sau đó bầu không khí rơi vào trầm mặc. Lãnh Hiên muốn hỏi gì đó, nhưng anh đột nhiên cảm thấy sau lưng lành lạnh. Anh nhìn ra sau, thì thấy Lãnh Thiên Hàn sắc mặt âm trầm.
Thôi chết rồi, quên mất tên Ma vương này...
Giản Ngân cũng thấy không khí lạnh đi, linh cảm xấu xuất hiện. Nhìn ra cửa, ạch, tiêu rồi...
"Hi bảo bối, sao anh tới đây vậy? Sức khỏe không tốt à?"
Nghe cô nói vậy, sắc mặt Lãnh Thiên Hàn lạnh hơn bao giờ hết. Giản Ngân biết mình đuối lý, yếu ớt nói: "Thôi được rồi là em sai. Lãnh Hiên, ông ra ngoài trước đi."
Cánh cửa vừa được đóng lại, Giản Ngân vội kéo Lãnh Thiên Hàn lại gần mình, kéo hai tay anh đặt lên eo mình, còn cô choàng tay qua cổ anh, giọng nũng nịu: "Bảo bối~"
Mặt Lãnh Thiên Hàn vẫn âm trầm y cũ. Dĩ nhiên, vị Ma vương nào đó chưa nguôi giận a~
"Bảo bối, có gì thì mình nói chuyện rõ ràng để giải quyết. Anh cứ như vậy em sợ hu hu..."
Cảm thấy ở eo hơi nhói lên, cô "ui da" 1 tiếng. "Này này ai chơi nhéo? Em nói, nếu anh còn không mở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-hau-la-hacker-dai-nhan/2664936/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.