Diệp Hoành Vũ làm hết thảy kiểm tra xong xuôi, hắn tìm một cái ghế dựa, bình tĩnh ngồi nhìn Lạc Huyền Ca.
Không thể không nói, Lạc Huyền Ca là nữ nhân xinh đẹp câu người nhất trong số nữ nhân hắn từng gặp.
Chỉ nhắm mắt nằm ở đó, cũng đã có thể hút hồn người khác, đáng tiếc thân là một nam nhân đồng tính, hắn đối với loại mỹ mạo này chỉ có thể lấy thái độ thưởng thức để xem.
Bất quá tối hôm nay nếu đổi người khác ở chỗ này kiểm tra, e rằng Lạc Huyền Ca có thể bị ăn đến xương cốt đều không dư thừa.
Tuy Lạc Huyền Ca điểm huyệt ngủ nhưng cổ trùng trên người cũng không thể xem thường, đây cũng là nguyên nhân tại sao cô biết rõ nơi này là sào huyệt mà vẫn dám ngủ say.
Ngày hôm sau, đồng hồ báo thức vừa vang lên 6 giờ, bên ngoài đám nhân viên nghiên cứu mặc xong áo giải phẫu đã hứng thú bừng bừng tiến vào.
Diệp Hoành Vũ nhíu mày một cái, đứng dậy nhìn đám người kia: "Còn chưa tới giờ làm việc. Các vị, đến sớm rồi."
"Diệp công tử, chúng ta nghề nghiệp đặc thù, không phải là người có thể theo thời gian cố định mà quẹt thẻ tan ca. Huống chi, chúng ta phải luôn luôn có tinh thần giác ngộ, cống hiến vì khoa học, hy sinh lợi ích cá nhân." Vẫn là người đàn ông kia, mắt kính gọng vàng trên sống mũi tựa hồ đang tản ra ánh sáng kích động.
Diệp Hoành Vũ từ trên ghế đứng dậy, liếc nhìn Lạc Huyền Ca vẫn còn đang hôn mê, hắn nhắc nhở: "Muốn cho
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-hau-ma-giao-giao-chu/1991603/chuong-110-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.