Từ Hạo bị Từ Gia kéo ra khỏi An Gia, chỉ là lúc gần đi khuất, ánh mắt hắn cũng không thân thiện, An Nhược Thủy lo lắng nhìn anh trai mình: “Anh, sẽ không sao chứ?”
“Yên tâm, tuyệt đối sẽ không vấn đề gì. Tới ăn cơm đi, có món cá mà em muốn ăn này.” Đáy lòng An Tuấn Phong cũng thực bất an, thậm chí tràn ngập khủng hoảng. Nếu ngày mai, Từ Hạo tùy tiện nói vài lời trước mặt giới truyền thông, lại ném ra mấy chứng cứ hợp lý hợp tình thì e rằng Lạc Huyền Ca không thể tẩy trắng được, không chỉ vậy mà khả năng sẽ liên lụy An Gia và cả Cổ Võ.
An Tuấn Phong trong lòng bực bội không dứt, bất quá hắn nhìn muội muội vài bữa nay không ăn cơm, lại nhìn đáy mắt thâm quầng của nàng, hắn chỉ có thể cười nói, làm như không sao.
An Nhược Thủy biết đại ca đang cường chống, chỉ bằng vào chuyện hắn vừa tức giận đánh Từ Hạo một quyền, nàng liền có thể biết chuyện này không hề đơn giản như mình tưởng tượng.
Từ Hạo đại khái cũng sẽ không từ bỏ ý đồ, nhưng anh trai lại không muốn làm nàng lo lắng, vậy nàng liền bày ra dáng vẻ thật sự không lo lắng đi, khóe môi giương lên ý cười nhàn nhạt, vừa há miệng ăn cơm vừa khen An Tuấn Phong trù nghệ tiến bộ.
An Tuấn Phong thấy muội muội thật sự bị đồ ăn hấp dẫn, cũng tạm thời buông xuống mệt mỏi, vui vẻ ngồi bên nàng.
Lý Điềm có chút chua xót, rõ ràng trong lòng mọi người đều không quá thoải mái, nhưng bữa cơm này
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-hau-ma-giao-giao-chu/1991859/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.