Ba Niếp có thể nhận ra Hạ Thanh Dạ đang thật lòng giải thích, chứ không phải tìm cách chối hay lừa gạt. Bỏ qua chuyện giữa cô và con gái mình, mấy năm nay ông vẫn luôn chú ý đến quá trình trưởng thành của hai anh em nhà họ Hạ, có thể nói ông đã nhìn Hạ Thanh Dạ giống như năm xưa nhìn Niếp Trúc Ảnh, từng bước từng bước leo lên vị trí Ảnh hậu.
"Thanh Dạ, cháu thích Trúc Ảnh nhà chúng chú ở điểm nào?"
"..."
Không thể không nói, hai vợ chồng nhà họ Niếp quả thật rất ăn ý, câu hỏi này Hạ Thanh Dạ nhớ rõ là mẹ Niếp cũng từng hỏi qua, giống hệt từng chữ, thậm chí cô còn nhớ rõ câu trả lời của mình khi ấy, nhưng lần này cô trầm ngâm một lát.
Ba Niếp nhìn dáng vẻ rối rắm của cô, "Khó trả lời sao? Hay là thật ra cháu vốn không hề thích Trúc Ảnh, chỉ vì từ nhỏ thiếu tình thương của ba mẹ nên mới sinh ra cảm giác đặc biệt dựa dẫm vào nó, rồi lầm tưởng rằng đó chính là tình yêu?"
Hạ Thanh Dạ khẽ mím môi, nếu là nguyên thân trước kia, rất có thể sẽ đúng như lời ông nói. Nhưng cô bây giờ thì khác, cô rất rõ bản thân vì sao lại thích Niếp Trúc Ảnh, người con gái này toàn thân đều tỏa ra một vầng sáng chói lọi, toát lên sức quyến rũ khiến bất kỳ ai, cũng sẽ bị hấp dẫn bởi vẻ ngoài và tất cả những gì thuộc về cô ấy.
"Chú, thích một người vốn không cần lý do, nhưng nếu chú nhất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-hau-nay-co-chut-phien/2902579/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.