Ngay khi Cố Tây Khê nghĩ như vậy, cô cảm thấy một ánh mắt như có điều suy nghĩ dừng lại trên người mình.
Cố Tây Khê ngẩng đầu nhìn lên, vừa vặn chạm phải ánh mắt dò xét của Tạ Thanh Từ.
Ánh mắt đó rất phức tạp, tóm lại có thể là~người phụ nữ, cô đã thành công khơi dậy sự hứng thú của tôi.
Chắc chắn là ảo giác, Cố Tây Khê lắc đầu, lúc nhìn lại thì Tạ Thanh Từ đã dời mắt đi.
Vậy nên, quả nhiên là ảo giác.
“Vì mọi người đã đến đông đủ, vậy cũng đến lúc chia nhóm.” Đạo diễn Trần lúc này đi ra làm theo quy trình: “Mặc dù mọi người ở chung chưa lâu nhưng tôi tin rằng trong hai ngày này, mọi người nhất định đã hiểu nhau phần nào, vậy cũng hẳn đã nghĩ ra sẽ tìm ai làm bạn đồng hành trong năm ngày tới rồi.”
Mọi người lập tức phấn chấn, thoát khỏi bầu không khí vừa ngượng ngùng vừa phức tạp vừa nãy.
Nhân viên công tác đi lên phát cho mỗi người một tờ giấy và một cây bút.
Đạo diễn Trần tiếp tục nói: “Quy tắc là như thế này, nam nữ mỗi bên chọn một bạn khác giới làm bạn đồng hành, nếu đề cử của nam và nữ vừa vặn là nhau, vậy thì có thể thành đôi, nếu chỉ có một bên đề cử nhưng bên kia lại chọn người khác, vậy thì cần phải thương lượng.”
“Đạo diễn.” Thái Điềm Tâm lộ vẻ ngượng ngùng, ngắt lời đạo diễn Trần: “Nếu không có ai chọn thì phải làm sao?”
“Vậy thì chỉ có thể hành động một mình.” Đạo diễn Trần nói.
“Thế à.” Thái Điềm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-hau-phao-hoi-chi-muon-giai-nghe/2711900/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.