Phải nói rằng đôi mắt của cư dân mạng sáng như tuyết.
So với Ông Nhã Nhân, mặc dù Cố Tây Khê ít kinh nghiệm diễn xuất nhưng rõ ràng diễn xuất của cô hơn Ông Nhã Nhân mười con phố.
Ông Nhã Nhân không những không hả giận mà còn tức đến phát điên, đành phải xóa Weibo một cách nhục nhã.
Một giờ chiều ngày hôm sau.
Cố Tây Khê và Bùi Bất Liễu đúng giờ xuất hiện tại tầng mười tám của công ty Thiên La.
Đọc kịch bản diễn ra trong một phòng họp lớn, sau khi đi vào, Cố Tây Khê phát hiện có người đến sớm hơn cả họ.
“Cô Cố.” Bối Vi Ninh đang nói chuyện với Cảnh Xán Vinh, thấy Cố Tây Khê đến, cô ấy vội vàng đứng dậy.
“Xin chào.” Cố Tây Khê gật đầu: “Cô là cô Bối phải không?”
“Vâng.” Bối Vi Ninh phấn khích đến mức mặt đỏ bừng: “Cô Cố, cô biết tôi sao?”
Cố Tây Khê sửng sốt, người trong giới giải trí này ai mà không phải là người tinh ranh, đến đóng phim thì cũng phải tìm hiểu về nam nữ chính trong đoàn phim chứ, cô cười nói: “Tất nhiên là biết rồi, tôi còn xem phim của cô nữa, diễn rất hay.”
“Thật sao? Tôi thấy cũng bình thường thôi mà.” Bối Vi Ninh xua tay, giọng điệu có chút ngượng ngùng.
Cố Tây Khê càng thấy phản ứng của cô ấy có chút kỳ lạ, giống như rất phấn khích vậy.
Cô gật đầu với Bối Vi Ninh, chào hỏi Cảnh Xán Vinh, Tạ Thanh Từ và những người khác.
“Đạo diễn Cảnh, thầy Tạ.”
Tạ Thanh Từ nhướng mắt, đôi mắt hẹp dài ẩn chứa một tia cười mà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-hau-phao-hoi-chi-muon-giai-nghe/2712014/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.