Vị trí trống này trở nên khó xử.
Mặc dù tài nguyên này không tệ nhưng không tránh khỏi cảm giác như nhặt đồ người khác không muốn.
Nghe nói chương trình vì chuyện này mà đau đầu mấy ngày.
“Chờ chút nữa sẽ biết thôi.” Một nữ diễn viên bên cạnh nói: “Dù sao thì chắc chắn là người chúng ta đều quen biết.”
Trong đầu Tạ Thanh Từ thoáng hiện lên hình ảnh của Cố Tây Khê.
Nhưng anh nhanh chóng phủ nhận suy nghĩ này.
Cố Tây Khê trong giới nổi tiếng là “Lười”, gần đây cô mới vừa quay xong “Tình yêu thời Dân quốc”, theo thói quen làm việc của cô thì phải nghỉ ngơi một hai tháng mới bắt đầu làm việc.
Không thể nhanh như vậy đã đến tham gia chương trình được.
Mười lăm phút sau.
Hai mươi bảy thí sinh nữ xuất hiện.
Tạ Thanh Từ nghe phần giới thiệu của mọi người mà có chút tê liệt.
Người dẫn chương trình hào hứng nói: “Hôm nay chương trình chúng ta còn có một vị khách mời đặc biệt, vị khách mời này dạo gần đây liên tục lên hot search, còn rất thân thiết với thầy Tạ, thầy Tạ, anh đoán xem là ai nào?”
Dưới ống kính phát sóng trực tiếp, biểu cảm của Tạ Thanh Từ rõ ràng là ngạc nhiên.
“Cố Tây Khê.”
Anh buột miệng nói.
“Đúng vậy, chính là cô Cố.” Người dẫn chương trình nhiệt tình ra hiệu mời: “Mời cô Cố.”
Cố Tây Khê mặc một chiếc váy đen xẻ cổ chữ V bước vào, cô mỉm cười nhìn Tạ Thanh Từ, nói vào micro: “Lại gặp nhau rồi, thầy Tạ, đúng là có duyên thật.”
Nụ cười trên mặt Tạ Thanh Từ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-hau-phao-hoi-chi-muon-giai-nghe/2712057/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.