Một năm trước, nước Anh.
"Quay về đi Khuynh Thành, quay về tìm người mình muốn, làm những người đã thiếu nợ em phải trả giá?" Giọng nói của người đàn ông trầm thấp, khuôn mặt anh tuấn, đôi mắt hẹp dài, mũi cao, môi mỏng, dáng người cao ráo.
Ở trước mặt anh, trên khuôn mặt của Khuynh Thành, một đôi mắt hẹp dài tràn đầy mơ màng, quay về sao? Cô về thì nên đến đâu? Đâu mới là nhà của cô.
Đúng vậy, từ khi mẹ lên thiên đường, cô không còn nhà, không còn nơi mình thuộc về.
Môi dưới yếu ớt run rẩy, rất lâu cũng không phát ra được tiếng gì.
Người đàn ông nhìn thấy cô kiềm chế, trái tim liền bị co rút đau đớn, anh đau lòng ôm cô vào ngực mình, giọng nói vừa trầm vừa nhỏ ở bên cạnh tai cô giống như đang khích lệ: "Khuynh Thành đừng sợ, không có mẹ, em còn có anh mà? Anh sẽ mãi mãi không rời khỏi em, em muốn làm gì thì làm, em chỉ cần nhớ kỹ, ở sau lưng em vẫn có anh. Có thể, anh sẽ là người chống lưng mạnh mẽ ở sau lưng em, để em yên tâm đi giành lại những gì thuộc về em."
Sau khi yên lặng thật lâu, một giọng nói nghẹn ngào của phụ nữ truyền vào trong tai, rất nhỏ, rất yếu ớt, khiến người ta đau lòng: "Ừm, em biết, em sẽ quay lại giành lại những thứ thuộc về mình, nhưng anh phải đồng ý với em, đừng ra tay trước, để em dùng sức của mình giành lại được không?"
"Được." Chỉ cần em muốn, anh sẽ làm vì em, hơn nữa đây còn là một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-hau-xinh-dep-lac-thieu-sung-vo-nhu-mang/1251923/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.