GẶP MẶT 1
+Nhà nó
Rốt cuộc nó thiếp đi, và bị đánh thức bởi hàng loạt tiếng động. Nhìn lại, nó, đang thay đồ và toàn thân cứng ngắt không nhút nhích được. Nó mới nghĩ ra, vì biết nó thế nào cũng đợi người đến rồi tẩu thoát nên, ba nó, đã kêu người chích thuốc làm cho nó đông cứng lại. Nhìn qua nó thấy mẹ đang đứng đó, nó giương đôi mắt mĩ lệ của mình nhìn mẹ. Rồi nó nhận được một câu nói với khuôn mặt đáng sợ
– Vô ích thôi, không làm được gì đâu
– Mẹ!!!!
– Các người mau thay lẹ đi, giờ hẹn sắp đến rồi, đừng làm ta trễ hẹn
– Vâng ạ!!!!
– Mẹ….
Nó mặc trên người bộ đầm trắng, trên cổ đeo vòng đính kim cương, (tg: dây chuyền mặt trăng, nó cất đi rồi nhé)trang điểm nhẹ nhàng, khác hẳng với vẻ đẹp sắc sảo khi ở trên sân bay. Nhìn trong gương nó không nhận ra nó, nó nói vu vơi “con nào vậy”( tg: @@! chắc em chết qá chị ạ =…=) nhữg người trag điểm cho nó tuy có hơi sữg sờ với lời nói của nó nhưg họ cười rồi nói “tiểu thư đó, nhìn tiểu thư đẹp qá^^”. Nó đag vi vu trên mây khi nge lời nói đó, mà khôg biết mìnhbị kéo xềnh xệch lên xe, đến điểm hẹn.
+Nhà hắn
Chỉnh đốn trang phục xong, hắn nhìn mình trong gương mỉm cười – một nụ cười đắc thắng – trong đầu hắn đã lên 1 kế hoạch hoàn chỉnh hơn bao giờ hết. Bước lên xe, lòng hắn như mở cờ trong bụng, cười miết xuống dọc đường.+Nhà hàng
Đến nơi, nó bây giờ mới hoàng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-la-ten-dai-bien-thai/175417/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.