Tô Kim Ảnh mở mắt ra, hắn phát hiện bản thân đang đứng ở một nơi không có ánh sáng, không có bát kỳ thứ gì ở xung quanh. Đó chỉ là một khoảng không tĩnh lặng âm u đến đáng sợ.
Hắn hoang mang gọi tên cậu: "Mạnh Linh! Em đâu rồi?"
Đáp lại hắn chỉ là sự im thin thít, vạn vật đều như bị rơi vào hư không.
Tô Kim Ảnh quyết định tiến lên vài bước, cảm giác dưới chân khá là mềm xốp nên hắn phải thật cẩn thận, đi được một lúc thì hắn phát hiện được một vòng sáng ở phía đối diện.
Hắn cảnh giác đến gần vòng sáng, chợt bóng người quen thuộc dần dần hiện ra, cảm giác quen thuộc kéo đến khiến cơn bất an trong lòng hắn vơi đi phần nào. Bóng dáng kia thật thân thiết... Là Mạnh Linh sao?
"Mạnh Linh! Là em đúng không?"
"..."
"Sao không trả lời tôi?"
Hắn càng tiến gần càng gọi cậu thế nhưng cậu càng lùi lại và sự im lặng kia mang theo tia quái dị vô cùng. Ánh sáng càng chói mắt hơn, chẳng bao lâu đã bao phủ lấy toàn bộ.
Hắn dùng tay che mắt, thời điểm có thể nhìn rõ được lần nữa thì khung cảnh xung quanh đã đổi thay, một dãy hành lang âm u nồng mùi nguy hiểm.
Những khung cảnh diễn ra ngay sau đó khiến hắn hoàn toàn chết đứng tại chỗ...
"Mạnh Linh..."
Mọi thứ lại biến đổi lần nữa, cửa phòng khép hờ cùng ánh đèn đỏ ma mị từ bên trong chiếu ra, Tô Kim Ảnh nuốt nước miếng chảy qua cổ họng khô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-linh/2681920/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.