Sau giấc ngủ thoải mái.
Lãnh Tiểu Dã mở to mắt, thu tay muốn duỗi người một cái.
Ánh mắt liền nhìn thấy gương mặt của Hoàng Phủ Diệu Dương, cánh tay vừa vươn ra lập tức cứng lại.
Ngủ rất thoải mái, thế nhưng, cô đã quên anh vẫn còn trên giường.
Thực sự đang ngủ sao?
Lãnh Tiểu Dã bĩu môi, chuẩn bị bước xuống giường.
Vừa mới đứng dậy, lấy một cái băng vệ sinh từ trong túi ra, cánh tay lại bị kéo về.
"Muốn trốn nữa sao?"
Cơ thể Hoàng Phủ Diệu Dương lộn mộ vòng, áp lên người cô, ánh mắt màu lam chăm chú nhìn cô, giọng nói lộ chút tâm trạng phức tạp.
anh có làm gì để cô chán ghét sao, vừa tỉnh dậy đã muốn trốn đi?
"Mặc như vậy, tôi còn có thể trốn được sao?" Đón nhận lấy ánh mắt của anh, giọng nói Lãnh Tiểu Dã không tự chủ được mềm nhũn, "Tôi chỉ muốn đi toilet thôi."
Nhìn thấy trong tay cô đang nắm vật gì đó, Hoàng Phủ Diệu Dương ngẩn ra, vội vàng rời khỏi người cô, kéo chăn qua đắp lên người cô, bước chân trần xuống, lấy một áo choàng tắm mới đưa cho cô.
"Buổi sáng trời lạnh, em mặc tạm cái này đi, tôi sẽ kêu người chuẩn bị cho em."
Lãnh Tiểu Dã nhìn áo choàng tắm trước mắt, vươn tay nhận lấy, "Cảm ơn."
Khoác áo choàng tắm lên người, cô nhấc chân đi vào toilet.
"Tiểu Dã!" Thấy cô chuẩn bị đóng của, Hoàng Phủ Diệu Đương đột nhiên mở miệng, "Em... sẽ khôngtrốn nữa chứ?"
Lãnh Tiểu Dã quay lại, chỉ thấy ánh mắt màu lam sâu lắng nhìn cô.
Vẻ mặt đó, rất giống bộ dáng khi anh đứng dưới bậc cầu thang nhìn theo cô.
Lại giả vờ đáng thường?
Nhớ tới đêm qua anh giúp cô sưởi ấm, Lãnh Tiểu Dã bĩu môi.
Du thuyền lớn như vậy, cô có thể trốn đi đâu sao?
Dù sao hiện tại cô đang trong kỳ nghỉ, anh muốn tìm cô cũng không không phải việc gì khó, nếu thế côcần gì phải tiếp tục chạy trốn.
"Bữa sáng, tôi muốn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-lua-mua-dong/1168541/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.