Năm bảo vệ ngã xuống đất, hai ba tên bị bắn vào tay, một tên bị bắn vào chân.
Lãnh Tiểu Dã tựa vào bình hoa thở dốc, tay phải nắm chặc khẩu súng, tay trái kéo dây giày ra ném ra ngoài.
Dây giày rơi ngoài, một vài bảo vệ lập tức nổ súng.
Nhân cơ hội, cô lao người tới, hướng về một người nhắm bắn.
Phát súng đầu tiên, trúng vào đùi một người.
Phát súng thứ hai, âm thanh hết đạn vang lên.
"Shit!"
Chửi nhỏ một tiếng, Lãnh Tiểu Dã phi người lên sân khấu trước mắt.
"cô ta đã hết đạn, mau tiến lên!"
một tên gào lên, trừ những người đã bị bắn ngay điểm yếu, còn những tên bị thương nhẹ ở tay chân đều cầm lấy súng xông lên chỗ Lãnh Tiểu Dã.
Viên đạn gào thét bay tới, khiến bức tường kính sau sân khấu vỡ tan tành, mảnh thủy tinh bay khắp nơi.
Lãnh Tiểu Dã dựa người trên ván gỗ, nhanh chóng liếc nhìn hai bên, tầm mắt liền dừng lại trên cửa sổ sát đât.
Ngồi thẳng lên, như một con mèo, Lãnh Tiểu Dã chống một tay xuống đất, tay còn lại ném khẩu súng ra ngoài.
Bọn địch lập tức bị khẩu súng của cô dụ dỗ, bắn ra viên đạn, trúng vào cửa sổ sát đất, cửa kính vỡ thành từng mảnh.
Lãnh Tiểu Dã hít sâu, nhảy mạnh ra ngoài, cố gắng hết sức vượt ra khỏi cửa sổ sát đất.
"Đừng để cô ta chạy thoát!"
Bọn bảo vệ gào thét vừa đuổi theo vừa bắn cô.
Lãnh Tiểu Dã tăng tốc, nhình thấy cánh cửa sổ không còn xa, cô nhảy mạnh lên, như một chú cá đen tuyền, nhảy về cửa sổ.
Cửa đại sảnh, tiếng bước chân vội vã vang lên, một người đi đầu, phía sau còn dẫn theo mười mấy tên thuộc hạ.
Người đàn ông đi đầu, đúng là Hoàng Phủ Diệu Dương.
Vọt vào đại sảnh, anh liếc mắt thấy thân ảnh đã bay ra ngoài, lơ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-lua-mua-dong/1168555/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.