Hứa Hạ cầm hai túi mua sắm lớn, đứng đợi đèn xanh.
Hoàng Phủ Diệu Dương từ xa đi tới chào hỏi bà, "cô Hứa!"
Hứa Hạ quay lại, nhìn Hoàng Phủ Diệu Dương đang mỉm cười, nhất thời kinh ngạc, "Hoàng Phủ tiên sinh, sao... Sao cậu lại ở đây?"
"Vừa về khách nên, nghĩ lại chuyện hôm nay, con thấy hơi băn khoăn, nên cố ý tới thăm cô một chút." Hoàng Phủ Diệu Dương nhàn nhạt đưa tay ra, lão quản gia lập tức đưa hộp quà đã chuẩn bị trước, "Đây là một chút lòng thành của con, mong cô nhận lấy."
Hứa Hạ bất đắc dĩ cười cười, "Hoàng Phủ tiên sinh, cậu... Chuyện này... Cũng quá khách sao rồi, dù gì cũng là chuyện nhỏ thôi mà..."
"Bà Hứa, đây là lòng thành tiên sinh, ngài hãy mau nhận lấy." Lão quản gia đứng một bên nói giúp.
"Tấm lòng này tôi xin nhận, vậy là được rồi." Hứa Hạ lắc lắc túi mua hàng trong tay, "Cậu xem, tôi còn cầm nữa được không?"
"Con giúp cô được không?" Khi nói chuyện, anh đã đưa tay ra, cầm lấy túi mua hàng.
Đúng lúc, đèn xanh xuất hiện, anh liền nhấc chân đi qua đường.
Thấy anh nhiệt tình như vậy, Hứa Hạ cũng không từ chối nữa, có vẻ không có tình người cho lắm.
Bất đắc dĩ, bà đành phải đi theo anh.
Ba người đi nhau đi tới đường cái, tới cửa tiểu khu.
Bảo vệ nhìn thấy anh cùng Hứa Hạ vừa đi vừa nói chuyện, cũng không ngăn cản, Hoàng Phủ Diệu Dương và lão quản gia thuận lợi qua cửa.
đi tới trước biệt thự của mình, Hứa Hạ nâng tay chỉ, "Đây là nhà của tôi!"
Hoàng Phủ Diệu Dương đặt túi to lên bậc thang, "Con đi tới đây thôi."
Hứa Hạ mở miệng cười, "Đừng như vậy, dù sao cũng tới nơi rồi, vào trong ngồi một chút đi!"
Trong mắt Hoàng Phủ Diệu Dương lóe lên ý cười, nhưng ngoài miệng lại nói: "Chuyện này... Có phải rất mạo muội rồi không?"
trên lầu, Lãnh Tiểu Dã đang phác
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-lua-mua-dong/1168748/chuong-284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.