Hai chiếc xe con chạy cùng một lúc, Trịnh Tắc lại lợi dụng tính năng của xe mình, thành công vọt tới phía trước, ngăn chặn xe Lãnh Tiểu Dã.
hắn lập tức đem xe khẽ cong nghiêng về, che ở mặt trước xe của cô, không cho cô có cơ hội vượt qua.
Nhìn trong kính chiếu hậu chiếc xe bạc màu đen kia, hắn cong cánh môi, cười đến đắc ý.
Trong lòng nghĩ, chỉ cần hắn một đường đè nặng của nàng chạy một vòng, chắc chắn sẽ thắng không cần phải nghi ngờ.
Lái xe đi theo sau xe của hắn, sắc mặt Lãnh Tiểu Dã bình tĩnh, cũng không có lộ ra vẻ mặt khác thường bởi vì bị hắn chặn xe.
Tình huống này cô đã sớm nhìn thấy, đến phía trước cách đó không xa là một vòng xoay.
Quả thật tính năng của xe Trịnh Tắc tốt hơn so với xe cô, nhưng đua xe so với không riêng gì xe, còn cần phải có tài khống chế xe.
Đến vòng xoay, chính là lúc cô chuyển bại thành thắng.
Hai chiếc xe con như gió xông qua quốc lộ.
trên ghế sau, tên gãy mũi quay mặt nhìn Lãnh Tiểu Dã, cũng không có hiện lên nửa điểm bất an trên mặt theo cô bé này.
Theo điểm xuất phát đến vòng xoay, lộ trình mấy cây số, đương nhiên tới ngay trong chốc lát.
Xe chuyển biến, Trịnh Tắc rất tự nhiên dừng tốc độ xe, vẫn liên tục đè ép tốc độ xe Lãnh Tiểu Dã, lại ở bây giờ, mạnh mẽ đem chân ga đạp xuống.
Chiếc xe bạc màu đen giống như ngựa bỏ giây cương chạy vào hướng vòng xoay, phóng thẳng vào bức tượng ở giữa vòng xoay.
"Cẩn thận!"
Mắt tên gãy mũi thấy càng ngày càng gần bức tượng, hai tay khẩn trương ôm lấy nhau, co hai chân lên.
Xong rồi xong rồi, đời này hắn nhất định chết ở chỗ này!
Trịnh Tắc ở trên xe phía trước, mắt thấy xe ô tô màu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-lua-mua-dong/1168852/chuong-331.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.