Lần này Lãnh Tiểu Dã chỉ cần qua môn học cuối cùng này, những môn học khác cô cũng đã đạt điểm A, chỉ cần thông qua lần triển lãm này thì chỉ cần học thêm nửa học kì nữa là có thể thuận lợi tốt nghiệp học viện.
Cho dù là hôm nay người mẫu triển lãm không thể đạt tới hiệu quả tốt nhất, nhưng theo biểu hiện của cô, Bella như thế nào cũng phải cho cô mộtđiểm B.
Học bổng gì đó cô một chút cũng không cần, cô chỉ cần có thể thuận lợi thông qua cuộc thi cũng đã thỏa mãn.
Thấy cô khẩn trương, Hoàng Phủ Diệu Dương đưa tay đỡ lấy bờ vai của cô.
"anh sẽ cố hết sức."
"Ách..."
Lãnh Tiểu Dã không hiểu chớp chớp mắt.
anh sẽ cố hết sức là có ý gì?
Hoàng Phủ Diệu Dương liếc mắt nhìn bốn phía, "Phòng thay đồ ở đâu?"
"Bên kia..." Lãnh Tiểu Dã chỉ một góc cách đó không xa, đột nhiên phục hồi tinh thần lại, vươn tay giữ chặt lấy anh, lắp bắp mở miệng, " anh... anh... anh sẽ mặc... Bộ quần áo này?"
Nhìn cô kinh ngạc, Hoàng Phủ Diệu Dương giơ tay lên đỡ lấy mặt cô, dùng lòng ngón tay nhẹ nhàng mà vuốt ve môi của cô, "Qua đây giúp anh thay đồ."
anh cầm lấy quần áo treo trên giá đi về hướng phòng thay đồ, Lãnh Tiểu Dã ở nguyên chỗ ngây người vài giây mới phản ứng được, đi theo anh cùng đi tới phòng thay đồ.
" anh... anh thật sẽ giúp em mặc tác phẩm trình diễn?"
Hoàng Phủ Diệu Dương xoay người, đứng vững trước mặt cô, cánh tay dài duỗi ra đã đem cửa phòng thay quần áo đóng kỹ.
" Nếu không, làm gì có ai thích hợp làm người mẫu hơn anh?"
Lãnh Tiểu Dã nhìn anh, xác định anh không phải đang đùa, khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức liền lộ ra nụ cười.
"Hoàng Phủ Diệu Dương, em yêu anh chết mất!" cô đưa tay nắm lấy nút áo anh, "Em dám cam đoan, khi anh mặc bộ quần áo này vào..."
Đưa hai tay ra, đỡ lấy bờ vai của cô, Hoàng Phủ Diệu Dương nghiêm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-lua-mua-dong/1169025/chuong-423.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.