Editor: Vũ Cát Gia Gia
Giúp cô sấy mái tóc dài, mặc vô quần lót, đắp chăn, xong mới chú ý tới cần cổ của cô treo một chiếc nhẫn, Hoàng Phủ Diệu Dương đưa tay qua nắm lấy chiếc nhẫn kia.
Nắng chói chang chiếu xuống, phản xạ màu vàng lên chiếc nhẫn kim cương như bảy sắc cầu vồng.
Hoàng Phủ Diệu Dương hơi hơi nheo mắt, hôn lên chiếc nhẫn kia rồi đem nó đặt trở lại trước ngực cô.
"một ngày nào đó, anh sẽ tự tay lấy nó xuống đeo lên ngón tay của em."
Đem chăn đắp lên cô, Hoàng Phủ Diệu Dương đứng dậy đi ra khỏi phòng, cất bước xuống lầu.
"đã tra rõ ràng mà vẫn không có?"
"Bá tước tiên sinh." Ông quản gia bước tới phía trước, "đã điều tra xong, lúc trước tiểu thư mặc cái váy kia đi tới trường học là bị một cô gái tên là Lisa làm dơ, cho nên tiểu thư mới bắt buộc lấy thêm trên bộ kia vì ngài mà may quần áo đi học."
Hoàng Phủ Diệu Dương khẽ nhướng mày, "Lisa?"
Ông quản gia hiểu được ý tứ của anh, lập tức ra ngoài lên đường tra tư liệu của Lisa, " Lisa 20 tuổi. Phụ thân là Đức Thụy Ti trùm điền sản nổi danh ở New York, Kiệt Khắc. Đức Thụy Ti, cũng chính là tổng tài RS địa sản. Hơn nữa, bản thân hắn còn nợ ngài bảy triệu đôla."
Hoàng Phù Diệu Dương nhẹ nhàng nhíu mày. Người này, đến một chút ấn tượng anh đều không có.
Ông quản gia mỉm cười, " một năm trước, hắn theo ngài đầu tư ngân hàng một tỉ, bây giờ còn nợ bảy triệu."
thì ra là thế. Hoàng Phủ Diệu Dương lạnh lùnh cong môi.
"Bây giờ ông biết nên làm cái gì phải không!"
Ông quản gia gật gật đầu, "Đương nhiên, tôi lập tức đi làm."
...
...
Lãnh Tiều Dã cảm thấy...khi tỉnh lại đã là nửa đêm.
Mở to mắt, chỉ thấy ánh sáng nhàn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-lua-mua-dong/1169038/chuong-431.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.