Sau cuộc thi, cô Lương trả lại điện thoại cho cô và hình như cô ấy muốn nói với cô điều gì đó trên đường đi.
“Đường Uyển, buổi sáng mợ của em gọi điện thoại cho, nói có việc muốn gọi em, bảo em thi xong thì gọi lại cho bà ấy.
”
Đường Uyển sững sờ một chút, cảm thấy kinh ngạc.
Tại sao bên kia gọi cho cô?
Cô trả lời một cách mơ hồ: " Em biết rồi ạ.
"
Sau khi trở về ký túc xá, Đường Uyển mở điện thoại di động lên và kiểm tra lịch sử cuộc gọi, thì thấy rằng bên kia gọi cho cô từ số của mợ cô.
Điện thoại di động của cô được đặt ở chế độ tự động ghi âm cuộc gọi và cuộc trò chuyện giữa giáo viên và dì của cô đã được ghi lại.
Cô bấm vào đoạn ghi âm đó.
Đầu tiên là giọng nói của cô giáo Lương khi trả lời điện thoại.
“Xin chào.
”
Và mợ của cô trực tiếp không nhận ra ai đang nghe điện thoại, “Tiểu Uyển mợ đang ở trước của nhà cháu, cháu đang ở đâu vậy?”
Cô giáo Lương " A, xin lỗi, tôi không phải là Đường Uyển, tôi là giáo viên của em ấy tôi tên Lương, xin hỏi cô là ai…"
"Cô giáo? Trường cấp ba khai giảng sớm như vậy sao?
“ Không, mấy ngày nữa trường mới bắt đầu, cô bé đến Thần Thành để tham gia kỳ thi Olympic toán học, hiện tại đang trong giờ làm bài kiểm tra.
”
"Tại sao cuộc thi lại phải đi xa như vậy … Tôi là mợ của con bé, cô giáo Lương, xin hãy nói cho nó
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-mai-la-duong-ve-cua-em/768497/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.