Đồng Tịch bị mấy tên côn đồ kéo bím tóc, thiếu chút nữa thì phải chịu đau khổ, thế là tức giận chạy tới hiệu cắt tóc.
Chạng vạng khi cô tưới hoa ở ngoài tường, Thẩm Hi Quyền về từ công trường làng du lịch, thiếu chút đã không nhận ra cô, gần đây cô đang cao lên rất nhanh, dáng người vốn đã gầy nay càng gầy hơn, nhìn thoáng qua còn tưởng là một thiếu niên.
Thẩm Hi Quyền còn tưởng rằng tay nghề của cửa hiệu cắt tóc quá tệ, bênh vực cô nói: "Cắt ở hiệu nhà ai thế? Tay nghề thế này là muốn đóng cửa nhỉ!"
Trong mắt Đồng Tịch mang cười, tóc bị cắt hỏng mà chẳng có tí buồn bực nào: "Chính em bảo ông ấy cắt như thế đó, em còn định cạo trọc cơ, nhưng ông ấy chết sống không chịu, sợ em hối hận lại chạy tới bắt đền."
Trong lòng Thẩm Hi Quyền lộp bộp, không nhìn ra nha, cô gái nhỏ này rất liều lĩnh.
Ngày thứ hai sau khi cắt tóc, Đồng Kiến Văn đi phúng viếng mẹ của một bạn học. Sau khi trở về thì ở trong sân nói chuyện với Đồng Xuân Hiểu về người bạn học này, coi như là cho cháu gái một tư liệu sống để sáng tác.
Bạn học của ông tên là Giang Nhược Hạm, còn trẻ là một người đẹp có tiếng ở trấn trên, khi học trường y thì bị công ty giải trí phát hiện, mời đi đóng quảng cáo, khi đó đang lưu hành lịch treo tường, ảnh chụp của cô ta còn được in trên lịch treo tường, tiêu thụ rất tốt. Sau khi tốt nghiệp thì vào bệnh viện tỉnh. Chồng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-muon-cung-em-di-toi-cuoi-cuoc-doi/459071/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.