Đêm đó không có gió, không mưa cũng không có mây.
Cô không bật chiếc đèn bàn cổ điển trước bàn học, như thể ánh sáng mờ tối có thể giúp cô giấu đi những cảm xúc rối bời trong lòng.
Cuốn nhật ký màu xanh nhạt được lật mở trang đầu tiên, trên mặt bàn có bóng cây và ánh sáng từ cửa sổ hòa quyện một cách nhẹ nhàng, không biết ánh sáng đó đến từ đèn trong sân biệt thự hay từ ánh trăng.
Trong những phút cuối cùng của ngày sinh nhật tuổi mười sáu, Hứa Chức Hạ mượn ánh sáng mờ tối từ bên ngoài cửa sổ chiếu vào, lén lút viết dòng nhật ký đầu tiên.
【Trên thế giới này, em thích anh nhất.】
Cuốn nhật ký khép lại, bí mật được giấu kín bên trong.
Cô không kiềm chế được nở nụ cười rồi ôm cuốn nhật ký nhẹ nhàng che lên mặt, cuốn sổ chạm nhẹ vào đầu mũi, chất liệu vải mềm mại, những chữ thêu trên đó mang lại cảm giác chân thật.
Ông Tưởng từng nói, làm người phải biết bắt đầu từ sự kết thúc.
Từ việc chỉ muốn ở bên anh trai mãi mãi, đến bây giờ, cái kết mà cô muốn dường như đã tham lam hơn một chút.
Trong lòng có hy vọng, cô muốn nhanh chóng lớn lên.
–
Trần Gia Túc và Kiều Dực ở lại Hàng Châu không được bao lâu đã rời đi. Một người trở về nước Anh tiếp tục gánh vác sự nghiệp của gia tộc còn một người trở lại nước Mỹ để học tập.
Hiệu ứng con lắc của cảm xúc luôn tàn nhẫn, nỗi cô đơn sau khi thuỷ triều rút kéo dài trong vài
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-nhin-dinh-menh-tra-noan-bat-tu/2952239/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.