Ánh đèn trong phòng thử đồ chiếu sáng tạo ra những cái bóng giữa họ, Hứa Chức Hạ cảm thấy trong mắt mình có một đám sương mù, hình ảnh trở nên mờ ảo, mọi thứ dần biến thành những ảo ảnh không thể nắm bắt được.
Ánh sáng này cũng làm sâu thêm bóng tối trên gương mặt chàng trai với sống mũi cao thẳng, đôi mắt sâu thẳm, vừa có vẻ đẹp của đôi môi đỏ hàm răng trắng lại vừa mang theo sự lạnh lùng và tĩnh lặng.
Hứa Chức Hạ nhất thời không thở nổi, đầu óc thiếu oxy dần trở nên choáng váng như sắp ngất đi, lảo đảo đứng không vững.
Cô tự nhủ rằng nguyên nhân chỉ là vì không quen đi giày cao gót.
Đầu óc cố gắng tỉnh táo nhưng cơ thể lại vô thức không nghe theo, Hứa Chức Hạ theo thói quen muốn nắm lấy tay anh để dựa vào anh cho vững, nhưng tay vừa đưa lên giữa không trung lại dừng lại.
Cuối cùng, cô chỉ có thể hơi ngượng ngùng nắm lấy một chút tay áo vest của anh, với tâm trạng bị ép buộc và cũng không hoàn toàn cam lòng.
Anh dừng lại trong hai giây sau đó nắm lấy cổ tay cô, nhẹ nhàng rút ngón tay cô ra khỏi tay áo.
Trái tim Hứa Chức Hạ lại một lần nữa cảm thấy hụt hẫng.
Nhưng anh không buông tay mà lại nắm chặt lấy tay cô đặt vào khuỷu tay của mình.
Trong khoảnh khắc khoác tay anh, Hứa Chức Hạ quên cả hô hấp, nhìn tay mình đặt trên cánh tay anh cảm xúc cô càng trở nên phức tạp.
Anh không né tránh.
Có phải cô hỏi quá mơ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-nhin-dinh-menh-tra-noan-bat-tu/2952242/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.