Chào,
Như cảnh đẹp ngày quang khi xa khi gần
Anh sẽ ôm lấy đoạn tình này chẳng chút nghi vẫn
............
Dẫu cho tương lai có thay đổi không ngừng
Cùng em, chúng ta sẽ là đôi tình nhân cuối cùng thay đổi
Chỉ nguyện trong chút ánh dương còn sót lại
Lưu lại đôi mắt này để anh có thể nhìn em một lần nữa
—
Mong có thể ôm em rồi chìm vào giấc ngủ
Lưu giữ khuôn mặt ấm áp nhất thế gian này
Giữa mênh mông biển người, có thể cùng em sưởi ấm, trải qua
Trương Quốc Vinh "Ngày lạnh nhất"
(Các bạn có thể nghe bài hát ở đây: https://www.youtube.com/watch?v=FSG4g8QLTTo)
Sau khi đọc xong chương cuối, biên tập viên hỏi tôi: "Không có ngoại truyện hay lời cuối sách gì đó à? Trình đội vừa trở về, tôi xem chưa đã thèm đâu."
Tôi hỏi ngược lại, "Cô cảm thấy anh ấy đã trở lại?"
Cô ấy kinh hãi, từ chối thảo luận cái kết với tôi.
Tôi cũng không nói thêm nữa. Tôi nghĩ sẽ tốt hơn nếu để mọi người tự đọc tự hiểu đi. Giống như câu cuối trong "Biên thành" – "người này có lẽ vĩnh viễn không trở lại, có thể ngày mai sẽ trở về."
Đây là câu chuyện của nhiều bạn trẻ. Trình Lập, Thẩm Tầm, Diệp Tuyết, Tổ An, Giang Tế Hằng, Liêu Sinh, Trương Tử Ninh, Vương Tiểu Mỹ,... Mỗi người đều có hoàn cảnh và lựa chọn của riêng mình. Thiện và ác, tỉnh táo và trầm luân đều chỉ trong một ý niệm. Có người bị số phận xoay vần, lạc lối, từng bước bế tắc. Có người gian nan bước đi trong bóng tối, nhưng vẫn không quên lương tâm và
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-o-phia-nam-dam-may/416932/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.