Sáng sớm làm ổ trong chăn cực kỳ ấm áp, Già Nghệ cảm thấy bản thân có thể nằm trên giường nguyên một ngày, chỉ cần không có thứ đồ vật vừa cứng vừa nóng bóng bỏng kia đâm vào mông mình thì ổn rồi. Liêu Kiêu Lâm thở đều đều bên tai, dường như không biết bản thân đang “chào cờ”. Già Nghệ cựa mình để giảm bớt cảm giác tê dại, không hề nghĩ đến người đàn ông phía sau cũng di chuyển theo khiến cho “cậu nhỏ” xuyên qua lớp quần ngủ chọc vào khe mông Già Nghệ. Đồ vật sưng tấy kia cảm nhận được sự kích thích đè ép hình như lại càng hưng phấn, bắt đầu đẩy vào từng chút một. Già Nghệ hơi kinh sợ, không dám động đậy, cảm giác nửa thân dưới đẩy ngày càng mạnh, chỉ có thể yếu ớt hỏi: “Anh Kiêu, anh tỉnh rồi sao?” Liêu Kiêu Lâm không thể tiếp tục giả vờ ngủ, anh lật người đè Già Nghệ dưới thân mình, hiển nhiên vẫn còn hơi buồn ngủ, giọng mũi rất nặng, nói chuyện cũng hệt như làm nũng: “Bé cưng, buổi sáng tốt lành.” Già Nghệ bất lực bỏ qua tư thế của hai người, đỏ mặt đáp: “Chào buổi sáng, anh Kiêu.”
Liêu Kiêu Lâm vươn đầu lưỡi liếm lỗ tai Già Nghệ: “Bé cưng, em có nhớ chuyện cần làm anh nói tối hôm qua mà phải hôm nay thực hiện
không.” Già Nghệ nghiêng đầu, cố né tránh đầu lưỡi của người đàn ông, căng thẳng nói: “Không… Không nhớ rõ ạ.” Liêu Kiêu Lâm đưa tay vào vạt áo ngủ của Già Nghệ nắm lấy bầu ngực tròn trịa của cô, khẽ giọng nói: “Vậy thì không nói nữa, chúng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-sang-nhat-nhat-ho-nhat-hap/165876/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.