Anh nó đã có mặt tại bữa tiệc cùng với ba mẹ, thấy nó anh nó “hiện hồn” ra trước mặt
- Làm gì mà đến trễ vậy.Mà vết thương của em có làm sao không đó_anh nó trách móc
- Tại em ngủ quên…còn vết thương đó thì không đau nữa rồi_nó
- Ừ, nhưng cũng phải cẩn thận đấy_anh nó lớn giọng
Mĩ Vân lắc tay nó
- Mày ở đây đi, tao qua với ba mẹ tao lát_Mĩ Vân
- Ừ mày đi đi_nó
- Ba mẹ mình ở bên kia kìa_anh nó kéo tay nó đến trước mặt ba mẹ
Nó chắp hai tay ra phía trước bụng, vui vẻ chào người ba mẹ mình đang nói chuyện
- Con chào bác hai_nó
- Ừ chào con, lâu rồi không gặp con lớn ra đấy nhỉ_bác nó
- Dạ, con tăng lên mấy cân đấy bác_nó
Nghe đến đây anh nó bụm miệng cười
[Tăng cái con khỉ, giảm như chong chóng thì có]
- Cô chú cứ nói chuyện với cháu, anh ra đây chút việc_bác nó nói với ba mẹ nó
- Vâng, chuyện này chúng ta sẽ nói sau_ba nó
Đợi bác nó đi khuất, nó mới thôi cái kiểu “yểu điệu thục nữ” kia
- Ba mẹ, con nhớ ba mẹ quá đi à_nó ôm chầm lấy mẹ nó
- Có nhớ thật không hay thật ra là rất thích khi không bị ai quản lý_mẹ nó đâm trúng tim đen của nó
- Đâu có, con nhớ mẹ thật mà, cả ba nữa_nó cười
Mĩ Vân cùng ba mẹ đi lại chỗ nó
- Con chào hai bác_Mĩ Vân
- Ừ chào con, chào anh chị_ba nó
- Ba mẹ nói chuyện nhé, bọn con đi chơi đây_nó hồn nhiên kéo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-sang-trong-man-dem/514662/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.