Thật ra nếu đào sâu hơn, Thích Dao cùng Dụ Gia Thụ không đơn thuần chỉ là bạn học cấp 3.
Nhưng cả hai đều không nhắc đến.
Một người nghĩ đối phương đã sớm quên, người còn lại thì cho là đối phương không muốn nhắc lại.
Thời gian trôi qua, cây ngô đồng dưới lầu xanh rồi lại vàng, vàng rồi lại xanh, luân chuyển qua mấy chục mùa xuân thu, đưa mọi thứ trở về điểm khởi đầu.
Trường trung học cộng đồng ồn ào bất kham.
Những màu tóc rực rỡ đỏ, cam, vàng, lục, lam, chàm, tím sau khi phai đi đều biến thành thứ màu vàng xỉn khó coi, lẫn với chất tóc khô xơ, trông như những đụn rơm lộn xộn.
Thích Dao ngồi ở hàng thứ ba trong lớp học cạnh cửa sổ, phía sau cô là một hàng đầy rẫy “rơm rạ”.
Có người hút thuốc, có kẻ nghịch điện thoại, còn có nhóm tụ tập đánh bài, thỉnh thoảng thốt ra những lời tục tĩu, như thể họ sắp chết ngay giây tiếp theo, để lại tiếng gầm cuối cùng giữa nhân gian.
Thích Dao ngồi im trên ghế, bất động làm bài tập.
Cô bạn cùng bàn thấy lớp học quá ồn ào nên ra nhà vệ sinh sơn móng tay. Mãi đến khi tiếng chuông báo vào học vang lên, cô ta mới quay lại với mùi hóa chất rẻ tiền nồng nặc.
Cô ta cẩn thận duỗi năm ngón tay ra, móng tay đỏ tươi của cô ta gần như lướt qua trước mặt giáo viên, nhưng chẳng ai thèm bận tâm.
“Này, cậu định làm gì sau khi tốt nghiệp vậy?” Cô bạn cùng bàn ghé sát lại nhìn Thích Dao làm bài, tò mò hỏi.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-sao-roi-xuong-te-dao/2941854/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.