Hoàng Y Na từ từ ngừng khóc, cô ta hiểu tính cách của Lương Tuấn Đào, đinh là đinh mão là mão (1) rõ ràng lưu loát. Hắn nói muốn chấm dứt tình cảm giữa bọn họ thì nhất định sẽ kết thúc, khóc lóc cầu xin cũng vô tác dụng.
Bởi vì hiểu rất rõ hắn nên cô ta cũng bức bách mình buông tay ra. Lau đi nước mắt, Hoàng Y Na miễn cưỡng cười vui: “Xin lỗi, em đã thất thố rồi. Nếu khiến vợ anh hiểu lầm, xin tha thứ cho em.”
Lương Tuấn Đào nhếch môi không nói gì, dường như trong đôi mắt xinh đẹp ẩn chứa áy náy không đành lòng. Hắn muốn nói gì đó nhưng lại cảm thấy tất cả từ ngữ đều trở nên cứng ngắc không cách nào đền bù được những thua thiệt hắn đã đem đến cho Hoàng Y Na.
Lâm Tuyết cảm thấy bản thân mình không khác gì khán giả đứng ngoài xem, liền hợp thời cáo từ: “Đáng ra tôi mới là người phải xin lỗi, đã quấy rầy thời gian ngọt ngào sau chia ly của hai người rồi. Không cần để ý đến tôi đâu, thật ra giữa tôi và Lương Tuấn Đào chi là khế ước vợ chồng, không tồn tại cái gọi là tình cảm, theo nhu cầu mà thôi! Mời hai vị cứ tiếp tục!”
Nói xong, cô liền xoay người rời đi.
Lương Tuấn Đào vội vàng đứng dậy, muốn đuổi theo Lâm Tuyết, lúc này Hoàng Y Na đột nhiên phát bệnh. Cả người cô ta cứng đờ như sắt, tiếp theo bệnh sốt rét run lẩy bẩy tái phát, hai mắt trắng dã, khóe miệng chảy ra nước miếng, thẳng đờ người ngã xuống.
“Y Na!”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-se-la-cho-dua-cho-em/273637/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.