Sắc mặt của Sói Lớn đột nhiên trở nên mờ ám, ngón tay hắn nhẹ nhàng lướt qua má bên kia của Chó Lớn, từ trên xuống dưới, khoảng cách gần đến mức cậu có thể cảm nhận được hơi thở của hắn, ánh mắt cũng khóa chặt không rời khỏi cậu.
Chó Lớn bị ép phải đối diện với hắn, căng thẳng đến mức không dám thở mạnh. Đây là lần đầu tiên cậu tiếp xúc gần gũi với một người cùng giới đến vậy. Cơ thể cậu bắt đầu mềm nhũn, nếu không nhờ có cây cột đá phía sau làm điểm tựa, chắc cậu đã ngã quỵ xuống từ lâu.
Cảm giác này thật kỳ lạ, một cảm giác mà cậu chưa từng trải qua bao giờ.
“Da mịn đấy, tôi rất hài lòng với gương mặt của cậu.”
Sói Lớn vừa bóp vừa vân vê má cậu, trêu ghẹo một hồi rồi mới buông ra, đánh giá như thể đang thưởng thức một món đồ chơi. Vẻ ngoài của Chó Lớn thuộc dạng thanh tú, cặp lông mày nhíu lại đầy sợ hãi, cả người toát lên vẻ nhút nhát, đến mức lúc này trông cậu có phần đáng thương hơn bao giờ hết.
Cậu không hiểu Sói Lớn đang ám chỉ điều gì. Chẳng lẽ đối phương cũng thích đàn ông ư? Nghĩ đến đây, Chó Lớn hoảng sợ, cậu không muốn dính líu gì đến loại người nguy hiểm như hắn – người mà có thể “ăn tươi nuốt sống” người khác không chừa một mẩu xương.
May mắn thay, sau giây phút kỳ lạ đó, Sói Lớn lại trở về với vẻ lạnh lùng thường thấy. Hắn liếc nhìn Chó Lớn, rồi hất cằm về phía Mèo Lớn, hỏi: “Cậu và thằng đó
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-soi-muon-an-thit-roi-than-luong-dien/2041680/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.