Tần Trí Thành có thói quen chạy bộ buổi sáng.
Trước đây lúc đi công tác cùng anh, có lúc sáu bảy giờ sáng tỉnh dậy Diệp Tuyền đã thấy thấy Tần Trí Thành mặc đồ thể thao vừa chạy bộ về, yết hầu chuyển động, trán rịn mồ hôi mỏng, cả người toát ra vẻ sạch sẽ sảng khoái.
Dĩ nhiên, Tần Trí Thành lúc này chuẩn bị ra ngoài, và cũng mặc bộ đồ tương tự.
Anh uống nước trong bình thể thao, ánh mắt dừng lại ở chỗ cô.
Sau một đêm trằn trọc, tóc Diệp Tuyền rối bù như bị bom nổ, đồ ngủ cũng nhăn nhúm, mắt sưng húp.
“…”
“…”
Bốn mắt nhìn nhau, giọng Tần Trí Thành trầm thấp: “Ngủ thêm chút nữa đi?”
Diệp Tuyền chớp mắt, rồi lại lắc đầu: “Đợi tôi năm phút.”
Rồi “rầm” một tiếng đóng cửa lại, vào trong sửa soạn.
Ngày đầu tiên sống chung sau khi kết hôn vẫn phải để lại ấn tượng tốt cho đối phương.
Cô thay bộ đồ thể thao ít khi mặc, tóc buộc cao, vầng trán trơn bóng trắng nõn, khuôn mặt nhỏ nhắn bằng bàn tay có ngũ quan xinh xắn rạng rỡ, mặt mộc hoàn toàn, nhưng trước khi ra ngoài Diệp Tuyền suy nghĩ một chút, vẫn tô thêm chút son.
Tết Nguyên Đán ở biệt thự Duyệt Thịnh không khí lạnh lẽo, xung quanh đều treo đèn lồng và đồ trang trí năm mới.
Những bụi hoa cỏ trên dải phân cách phủ đầy tuyết trắng, vừa ra khỏi cửa, cả người đã bị bao bọc bởi một lớp hơi lạnh.
Diệp Tuyền khẽ thở ra, hà một hơi lạnh, chạy bộ chậm rãi bên cạnh Tần Trí Thành.
Xung quanh có vài gia đình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-tan-chi-la-ket-hon-chop-nhoang-thoi/2744520/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.