Edit by Mặc Hàm
Thẳng đến khi Liên Tranh ngủ, Chu Lạp không cách nào ngủ được, nghe hô hấp vững vàng của hắn, Chu Lạp lúc này mới mở mắt ra.
Ánh trăng vừa vặn, có thể nhìn thấy hình dáng ngũ quan của Liên Tranh, Chu Lạp chống khuỷu tay tới gần một chút.
Trở nên đẹp hơn rồi, người trẻ tuổi mỗi ngày một dạng, Liên Tranh cũng vậy, lúc trước đến vừa bẩn vừa đen, bây giờ là một tên nhóc khiến người ta yêu thích.
Chu Lạp nghiêng người nhìn hắn, tóc cũng dài không ít, sống mũi Liên Tranh dường như vẫn thẳng, miệng luôn không thích nói chuyện, nhưng gần đây nói nhiều, nói nhiều đến mức Chu Lạp nghe thấy, thì mặt đỏ tai hồng.
Lúc nhìn trộm Liên Tranh, hô hấp cũng cùng một tần suất với anh, càng nhìn càng tới gần, càng nhìn càng kìm lòng không đậu, Chu Lạp tiến lên hôn hắn một cái.
Hồi hập.
So với Liên Tranh chủ động tiến lên hôn anh, còn muốn kịch liệt hơn, lúc Liên Tranh hôn trộm anh là cảm giác gì, cũng giống như anh bây giờ sao? Vô cùng sống động không chỉ là tim, mà còn có tâm ý.
Làm xong tất cả, Chu Lạp nằm gần Liên Tranh một chút, anh thật sự rất thích loại cảm giác Liên Tranh ở bên cạnh anh.
Qua mấy ngày, cùng Liên Tranh đi làm kiểm tra lại, trên tay hồi phục rất tốt, sinh hoạt và làm việc đều không có vấn đề.
Trên đường về nhà, Liên Tranh ảo não nói, “Công nhân đều không làm ở công trường trước đó.
” Tuy rằng tiếp xúc không nhiều lắm, nhưng Liên Tranh vẫn có chút
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-toi/493527/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.