#Anh_trai_của_Nấm:
#31: Lâm Vũ Minh...anh chưa nhìn thấy cái gì không nên nhìn chứ? ><
Tôi là Lâm Mai Hương!
A, con bé Na Anh về nhà rồi! YEAH!! Vui, quá là vui!
Nhưng hình như...hình như hôm qua...tôi-say-rượu thì phải? không, không phải hình như, mà chắc chắn là, tôi đã say rượu!
Thôi chết rồi, chẳng nhớ hôm qua tôi đã nói cái gì bậy bạ nữa, sáng ra vò đầu bứt tai đi xuống nhà đã thấy cả nhà nhìn tôi với ánh mắt như thể...sinh vật lạ.
Mẹ nhìn tôi, bà muốn nói gì, rồi cuối cùng chỉ nói:
-"Xuống ăn cơm!"
Bố nhìn tôi, mặt có vẻ không vui, cuối cùng ông không nói gì, nhìn chăm chú vào tờ báo trên tay.
Lâm Vũ Minh nhìn tôi, cuối cùng chẳng hiểu cớ làm sao mặt lão đỏ bừng bừng, khó khăn cất lời:
-"Nấm...ừm...xuống ăn sáng đi học nào!"
Hình như hôm qua lúc say rượu, có chuyện gì ghê gớm xảy ra hay sao ấy, ai đó, làm ơn, làm ơn nói cho tôi biết đi!
Vâng, rất tiếc cái gia đình nhà tôi trên dưới lớn bé 3 con người kia, có gặng hỏi thế nào cũng không chịu nói. Cả Lâm Vũ Minh bình thường không dám dấu diếm gì mà nay cũng chỉ ậm ự bảo là:
-"Nấm đã không nhớ thì thôi!"
Không nhớ thì thôi, mẹ kiếp Lâm Vũ Minh, anh đang cố kích thích sự tò mò của em à?
**
-"Lâm Vũ Minh?"
-"Hửm?"
-"Anh còn không mau nói rốt cuộc hôm qua có chuyện gì?"
-"Nấm thật sự không nhớ?"
-"Không! Nhớ thì em hỏi anh làm cái gì?"
Lão im lặng, cuối cùng thở dài:
-"Sáng ra Nấm đi đánh răng cũng không thấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-trai-cua-nam/1994567/quyen-1-chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.