“Alo?” Chu Thiên Kỳ nhận điện thoại.
“Alo? Là Chu Thiên Kỳ phải không?” Giọng nói mềm mại của môt cô gái.
“Đúng, cô là ai vậy?” Chu Thiên Kỳ cảm thấy nghi hoặc, theo lời của cô gái có thể cô ấy có biết mình, bản thân lại không nhớ ra đối phương… sẽ là ai đây?
“ Ừm… Tớ là Hàn Vi.” Cô gái do dự một chút do dự trả lời, cẩn thận như sợ làm kinh sợ đối phương, khiến cho đối phương hoàn toàn không nhớ rõ mình.
“À, là Hàn Vi sao, có chuyện gì không?” Nhớ lại một chút trong trí nhớ có người nào tên là Hàn Vi không, sau đó thoáng nghi ngờ hỏi. Cô gái này vốn là bạn học cùng cấp ba, cũng không có thường xuyên tiếp xúc, như thế nào lại đột nhiên gọi điện cho mình?
“Cậu…” Cô gái có điểm ấp a ấp úng, “Cậu…” nửa ngày cũng chưa nói ra.
“Cậu nói thẳng đi, mình không sao…” Vẻ mặt Chu Thiên Kỳ hắc tuyến (-.-||||),kia cũng là quá xấu hổ rồi.
“Tôi muốn mời bạn học Chu Thiên Kỳ gặp mặt một chút được chứ?” Cô gái cuối cùng cũng có dũng khí, nói ra điều bản thân cần nói.
“Hả?” Chu Thiên Kỳ đột nhiên ngây người, này, đây là ý gì… mời sao… trong trí nhớ cô gái này rất điềm tĩnh mà, làm sao mà ho khan một cái đột nhiên có thể trực tiếp như vậy không bị cản trở?
“Có thể chứ?” Em gái khẩn cầu.
“… Có chuyện gì liền nói thẳng qua điện thoại đi…” Chu Thiên Kỳ một bên suy nghĩ mục đích đối phương mời mình, một bên kéo dài thời gian. Hàn Vi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-trai-em-van-luon-thich-anh/147810/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.