Lệ Nam đưa tay xoa đầu đứa nhỏ lại không kịp che giấu đi suy nghĩ của mình bị đứa nhỏ nhìn ra.
" Đừng thương hại em "
Câu này nói xong cả bốn người đều sững sờ tính cả Thẩm Giao Giao vừa mới đi đến cũng nghe thấy.
Trong một khắc khi cây nói phát ra Khương Bất Dạ cũng không biết là mình nói hay phản ứng của nguyên chủ khi nhìn ra tâm tư kia, cậu chỉ biết cả cậu và nguyên chủ đều ghét người khác thương hại mình.
Thà cứ để mặc không quan tâm còn hơn cố tỏ ra thương hại.
" Khụ..
Xin chào.
" Để làm dịu bầu không khí ngượng ngùng căng thẳng này Thẩm Giao Giao đành ho hai tiếng rồi chào hỏi.
" Chào chị " Thẩm Giao Giao lớn hơn cậu 1 tuổi.
Lệ Nam và Cố Bắc Thượng chỉ gật đầu.
Lệ Nam vòng tay qua khoác vai, dựa người vào Khương Bất Dạ " Anh là thương em thật lòng nha "
Khương Bất Dạ tỏ vẻ khinh bỉ bĩu môi nhìn từ trên xuống dưới Lệ Nam ánh mắt 3 phần soi xét 7 phần như 3.
" Này ánh mắt gì đây ? " Lệ Nam rút tay đứng thẳng mặt cau mày có.
" Tạm tin " Như là đánh giá xong rồi Khương Bất Dạ gật gật đầu vẻ mặt miễn cưỡng tin tưởng.
Thẩm Giao Giao nhìn tình cảnh này thì cười khẽ, Cố Bắc Thượng nhìn chằm chằm cô, Khương Bất Dạ và Lệ Nam tự biến mình thành quần chúng rất tự giác ngồi xổm xuống nhìn hai người họ.
Lúc này Thẩm Giao Giao ngước lên nhẹ nhàng vén mái tóc ra sau tai, đôi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-trai-yeu-em-khong/920502/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.