Phòng Phong Lâm thật ra cũng không có bí mật gì không thể cho ai thấy, trên kệ sách đặt một vài sách giáo khoa trước kia từng dùng, giấy chứng nhận và cúp đạt được, đủ loại mô hình tự mình bắt tay làm, đều là đồ dùng trước năm 18 tuổi, sau tuổi 18 thì rời nhà đi học đại học, ở căn phòng này rất ít.
Nghĩ vậy, anh tức giận qủa thực đang vô cớ gây rối.
Lúc mọi người ngồi quanh bàn dài ăn trưa, bà Phong chú ý tới vết thương đã kết vảy trên mu bàn tay anh, bèn hỏi: "Tay con sao thế?"
Hôm nay anh vẫn mặc áo sơmi dài tay như cũ, che kín phần từ cổ tay trở lên, chỉ lộ mu bàn tay, nghe vậy đặt đũa xuống lau miệng: "Không có gì, đánh võ với Trì Thịnh nên bị ấy mà.
"
Nói xong liền đứng dậy khỏi ghế, mệnh lệnh cho Phong Dịch ở cạnh: "Ăn no xong đi lên.
"
Bài tập của Phong Dịch còn thiếu mấy bài nữa mới xong, trong miệng ngậm miếng sườn liên tục gật đầu, làm xong bài tập rồi thì không còn gì lo lắng nữa, sung sướng chơi nguyên cả chiều.
Thấy anh muốn rời bàn, bà Phong hỏi: "Có phải món ăn không hợp khẩu vị không, lúc này mới ăn được có vài miếng.
"
"Tối hôm qua con bận đến rạng sáng, dậy trễ, bữa sáng còn chưa tiêu hoá xong.
"
"Ba, mẹ, Tử Du, mọi người cứ từ từ dùng bữa, con lên lầu ngủ một giấc.
"
"Đứa nhỏ này thật là ······"
Ông Phong lên tiếng: "Được rồi, kệ nó đi.
"
Phong Lâm rời bàn, người thứ hai ăn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-trang-cua-doi-toi/987139/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.