Ôn Dụ chưa từng giả say, dọc đường cô được Dư Dạng bế vào trong xe ngay cả thở mạnh cũng không dám thở, sợ mình bị lộ.
Vì để cô thoải mái hơn nên Dư Dạng đặt cô nằm ở ghế sau, hết sức để cô nằm bên trên. Cái này đúng như ý của Ôn Dụ, không cần giả vờ trước mặt anh.
Anh đặt người an ổn ở ghế sau, thỉnh thoảng nhìn tình hình của cô từ gương chiếu hậu. Nhìn mấy lần, trong lòng Dư Dạng có hơi nghi ngờ.
So với những người say rượu điên cuồng khác thì Ôn Dụ dường như quá yên tĩnh.
Say rượu điên cuồng không phải đặc trưng mà ai ai cũng có, chỉ là yên lặng như vậy...
Anh cũng không suy nghĩ sâu hơn nữa, đến căn hộ Tinh Vân, anh dừng xe vững vàng rồi kéo cửa sau ra, cẩn thận từng li từng tí ôm cô gái xuống xe. Động tác của anh vô cùng cẩn thận, sợ quấy rầy đến cô.
Cho dù bấm thang máy cũng không đánh thức Ôn Dụ.
Không phải động tác của anh quá mức nhẹ, mà căn bản không thể đánh thức một người đang giả vờ ngủ, chẳng hạn như cô.
Ôn Dụ không ngờ sau khi "uống say" có đãi ngộ tốt như vậy, cô cảm thấy bản thân được bế vào thang máy nên bắt đầu chột dạ.
Làm sao Dư Dạng lại dễ lừa như vậy...
Cô có hơi không đành lòng.
Dư Dạng rủ mắt, anh muốn nhìn xem dáng vẻ của cô một chút, cô gái đang nhắm mắt, tóc mái vốn dĩ ở trên trán đã tán loạn.
Anh bắt đầu nhớ lại dáng vẻ lúc học cấp 3 của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-trang-khong-biet/2198374/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.