Vẻ mặt Dư Dạng có hơi hoảng hốt, cậu ngẩn người. Cậu uống hớp bia trong tay, vị bia thuần yên lặng trong miệng, dường như cậu vô cùng thưởng thức ánh trăng hôm nay.
Hồi lâu sau, Trình Hoài Sâm nghe thấy giọng nói bên tai vang lên, cậu hỏi: "Anh Trình, thích là cái gì?"
Trình Hoài Sâm không biết phải trả lời thế nào.
"Một người như tôi, không đáng để cho bất cứ ai thích, cũng không xứng để thích bất kỳ ai."
Trình Hoài Sâm không ngờ Dư Dạng sẽ nói những lời này, vốn dĩ mục đích của anh ấy là muốn bọn họ để tình cảm cá nhân sau khi thi đại học xong, mà hình như cậu hiểu lầm ý của anh ấy rồi.
Dư Dạng đứng dậy, vỗ vỗ bụi: "Anh yên tâm, tôi biết lượng sức mình, tôi sẽ giữ khoảng cách với Ôn Dụ."
Dư Dạng ném chai bia vào thùng rác, tay nhét vào túi áo đi đón xe bên đường, cậu để lại bóng lưng cô tịch cho Trình Hoài Sâm.
...
Ôn Dụ không biết hôm đó sau khi Dư Dạng đưa cô về, anh họ cô nói gì đó với Dư Dạng nhưng cô có thể cảm nhận được, Dư Dạng đang tránh cô.
Rất nhiều ngày sau đó, Dư Dạng cũng không chủ động nói với cô một câu nào, mà cô cũng không phải người có tính cách giao tiếp tốt. Quan hệ mà bọn cô dùng mấy tháng mới thành lập được giờ lại quay về ban đầu.
Lớp trưởng cầm một xấp bài thi vỗ vỗ lên bục giảng: "Cuối tuần sẽ thi cuối kỳ, ở đây có bài thi trắc nghiệm thầy tìm được, các bạn truyền với nhau một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-trang-khong-biet/2198482/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.