Năm 16 tuổi, tôi hỏi anh: "Cậu có muốn yêu không?"
Anh nói: "Yêu sớm sẽ ảnh hưởng đến việc mình thi vào Đại học Thanh Hoa."
Nhiều năm sau, anh tốt nghiệp Đại học Thanh Hoa, đứng trước mặt tôi với dáng vẻ lạnh lùng, kiêu ngạo, thế nhưng tôi lại không dám ngẩng đầu nhìn anh.
Bởi vì lúc này đây… tôi đang bán khoai lang.
1
"Bao nhiêu thế?"
"Năm tệ..."
Tôi cúi đầu, chỉ vào mã QR trên xe khoai lang, ra hiệu cho anh quét mã để thanh toán.
Những ngón tay trắng nõn của người đàn ông xách chiếc túi ni lông đựng khoai lang rẻ tiền, trông rất nổi bật, anh nhíu mày nhìn tôi đầy nghi ngờ.
Ánh mắt dò xét của anh khiến tôi bối rối, chỉ đành cúi đầu thấp hơn.
Cầu mong anh đừng nhận ra tôi!
Ai mà ngờ được, trên đời này lại có cảnh kịch tính như vậy…
Sau sáu năm, tôi lại gặp được nam thần mà tôi từng thầm thương trộm nhớ thời niên thiếu - Kiều Dịch Thần.
Anh vẫn lạnh lùng và đẹp trai như vậy, vẻ non nớt của cậu thiếu niên ngày nào đã phai nhạt đi mất, giờ đây, anh giống như một người đàn ông tao nhã và kiêu kỳ, toát lên vẻ điềm tĩnh và cấm dục.
Anh vẫn giống như thời niên thiếu... vẫn có thể lay động trái tim tôi ngay từ những khoảnh khắc đầu tiên.
"Tôi đã chuyển tiền rồi đấy."
Giọng nói xa cách của Kiều Dịch Thần nhàn nhạt vang lên.
Anh thu lại ánh mắt đang quan sát tôi, sau đó cùng một nhóm đồng nghiệp đang đứng đợi, bước vào công ty được cho là nằm trong top 500
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-trang-nho-khong-chua/281802/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.