Sau vài tiếng từ lúc nó được đưa ra từ phòng cấp cứu thì cuối cùng nó cũng tỉnh lại, hắn đã luôn ở bên cạnh nó và đang nằm gục trên tay nó, thấy tay mình nặng thì nó quay qa, một lần nữa nó lại thấy cảnh hắn yếu đuối gục trên tay mình ngủ say sưa, nhưng lần này khác, có 1 giọt nước mắt còn đọng lại trên mi mắt hắn, nó xót lắm, nó chắc rằng hắn rất lo cho nó, chỉ mới thế này thôi mà hắn đã thành ra thế này, vậy nếu một ngày nào đó nó mãi mãi xa hắn thì hắn sẽ thế nào đây, càng nghĩ tim nó càng thắt lại, nó không mún nhìn hắn trông bộ dạng yếu đuối này 1 lần nào nữa đâu, cái bộ dạng này đã cướp đi vẻ lạnh lùng ác độc của ng nó yêu đâu mất rồi_Khải à, về nhà ngủ đi - Nó lo lắng nhìn hắn
_Ơ, em dậy rồi sao, s k nói anh, thấy trong ng thế nào rồi, vết thương có đau không? - Hắn vừa thấy nó dậy thì hỏi liên tiếp
_Hỏi từ từ em mới tl kịp chứ - Nó cười - Em thấy bt, mấy vết thương đó đâu là gì với em - Lại cười
_Toàn ổn thôi, bs dặn em k đc vận động mạnh cho đến khi vết thương lành hẳn hiểu không, nếu k sẽ rất nguy hiểm đó - Hắn xoa đầu nó nói
_Em biết rồi - Nó hơi cười
_Tỉnh rồi à - Thiên Kim với Anh về nhà thay đồ xog thì lại đến bệnh viện
_Ừ, nằm lâu cũng mệt - Nó - Hay anh về đi, có tụi nó ở chơi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-yeu-em-cong-chua-bang-gia/911576/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.