Tiệm bánh ngọt được trang trí bởi những tấm ván dày và một chiếc đèn chùm với các chuỗi pha lê hoàng ngọc phát ra tiếng kêu leng keng và tỏa sáng như vô vàn giọt mật ong. Người phụ nữ sau quầy thu ngân xếp những chiếc bánh đắt đỏ vào các hộp nâu sọc trắng rồi thắt thêm ruy băng màu lam và một chiếc chuông bạc. Hàng người đứng chờ tuy dài nhưng ai nấy đều có vẻ thong dong.
Mer và tôi đứng chờ giữa hai khối trưng bày cao xấp xỉ mình. Một bên là cái cây được dựng đứng lên từ những chiếc bánh quy macaron[1], vỏ bánh giòn rụm và mỏng manh như vỏ trứng với phần nhân mềm xốp ngon lành mà chỉ nhìn thôi cũng làm tôi rõ dãi. Bên còn lại là một tháp bánh gato cỡ nhỏ được phủ kem hạnh nhân và hoa ngào đường.
[1] Một loại bánh ngọt của Pháp, làm từ lòng trắng trứng, đường bột, đường cát, bột hạnh nhân và phẩm màu. Nhân bánh thường là mứt hoặc kem bơ.
Câu chuyện của chúng tôi lại xoay quanh St.Clair. Chúng tôi luôn nhắc đến cậu. “Mình sợ trường sẽ đuổi học St.Clair,” tôi nhón chân nói. Tôi đang cố nhìn vào bên trong lớp kính lung linh phía trước hàng người dài dằng dặc, nhưng người đàn ông mặc đồ sọc dẫn theo một chú chó con ngúng nguẩy đã cản trở tầm nhìn của tôi.
Mer lắc đầu, những loạn tóc xoăn bung ra dưới chiếc mũ đan len. Chiếc mũ này không giống cái của St.Clair, nó có màu xanh đậm và trông rất trang nhã.
Tôi lại thích mũ của St.Clair hơn.
“Cậu ấy sẽ không bị đuổi đâu,” Mer
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anna-va-nu-hon-kieu-phap/564530/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.