Một buổi chiều thứ Sáu nọ, trời tháng Mười hai ngập nắng không quá lạnh, Anne đi xuống Lowvale để dự buổi tiệc tối gà tây. Nhà Wilfred Bryce ở Lowvale, nơi cậu sống với một người chú, cậu rụt rè hỏi cô rằng liệu cô có muốn đi về cùng cậu sau giờ học, đến dự bữa tiệc gà tây ở nhà thờ và nhân tiện đến chơi nhà cậu hôm thứ Bảy. Anne đồng ý ngay, hy vọng cô có thể thuyết phục ông chú cho phép Wilfred tiếp tục học trung học. Wilfred sợ rằng năm tới cậu không được phép quay lại trường nữa. Cậu là một cậu bé thông minh, đầy khát vọng và Anne đặc biệt quan tâm đến cậu.
Khó có thể nói là cô thích thú chuyến viếng thăm này, ngọai trừ niềm vui mà nó mang đến cho Wilfred. Chú thím của cậu bé là một đôi kỳ quặc và có phần thô lỗ. Sáng thứ Bảy trời nổi gió và âm u, tuyết rơi rào rào, và Anne tự hỏi mình biết phải làm gì suốt cả ngày trời đây. Cô cảm thấy mệt mỏi và buồn ngủ sau khi thức khuya dự buổi tiệc gà tây; Wilfred phải giúp đập lúa; và chung quanh thậm chí chẳng có bóng dáng quyển sách nào. Sau đó, cô nhớ đến chiếc rương thủy thủ cũ kỹ tả tơi cuối hành lang trên lầu và nhớ lại việc bà Stanton nhờ vả. Bà Stanton đang viết một quyển sách về lịch sử của hạt Hoàng Tử và hỏi Anne xem cô có biết, hay có tìm thấy bất cứ quyển nhật ký cũ hoặc tài liệu cũ hữu ích nào không.
“Nhà Pringle đương nhiên là có nhiều thứ tôi cần rồi,”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anne-toc-do-duoi-mai-nha-bach-duong/398823/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.