Không khí đầu xuân tựa làn hơi lạnh nhè nhẹ tỏa ra từ mảnh băng, khiến người cảm thấy như đang giẫm lên cả một mùa đông rét giá vừa giã từ.
Ngoài cửa sau của đài truyền hình có chiếc xe van màu trắng đang đậu, hơi máy sưởi còn sót lại xịt ra từ đằng sau, kết thành làn khói mờ giữa tiết trời giá buốt.
“Nam diễn viên trẻ nổi tiếng gặp mặt nhà làm phim giữa đêm khuya, cử chỉ thân mật, mối quan hệ khiến người nghĩ ngợi.”
Cố Ninh ném điện thoại lên đùi Lâm Dụ, tức giận: “Cậu xem nam diễn viên trẻ nổi tiếng này nhìn có quen không?”
Lâm Dụ: “…”
Hai ngày nay Lâm Dụ nhìn mấy tấm ảnh này không dưới trăm lần, quen đến mức chẳng thể quen hơn. Theo tính Cố Ninh, chắc hẳn anh ta đang tức đến độ muốn tát anh một phát, sao cho mấy lọn tóc xoăn được tạo mẫu tỉ mỉ của Lâm Dụ văng hết lên nóc ô tô.
Trong tấm ảnh, Lâm Dụ khoác áo lông ngồi ở ghế phụ, kế bên là Tô Văn Trạm. Hai người bị chụp lúc ra khỏi khách sạn sau buổi liên hoan thường niên. Vốn cũng chẳng đặc biệt gì, nhưng có một tấm được chụp ở góc độ xảo quyệt: Lâm Dụ khom người về phía ghế lái, gần như đụng vào đầu gối Tô Văn Trạm. Chụp lén nên độ phân giải thấp, tư thế hai người dưới ánh đèn khuya mập mờ không rõ, nhìn như đang yêu đương.
— Nhưng sự thật là Lâm Dụ ngồi trên xe không vững, làm rơi di động chỗ đạp phanh dưới ghế lái, phải mò nửa ngày mới lụm được.
Cố Ninh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/antoine-tren-may/2301096/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.